Mục lục
Vô thượng Luân hồi chi môn - Triệu Bân (Truyện full tác giả: Bân Bân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Chỉ nhìn thấy quan tài nhưng không nhìn thấy người điều khiển ở đâu.  

 

“Đây là tổ địa của Thi tộc sao?”  

 

Diêm La Mặt Quỷ hít một hơi thật sâu, ánh mắt thoáng vẻ kinh ngạc.  

 

Đúng vậy, là tổ địa của Thi tộc, bằng không sẽ chẳng thể xuất hiện cảnh thuật trầm quan được thi triển với quy mô lớn như thế được. Mà nếu thật là vậy thì vớ vẩn quá rồi! Cả thiên hạ vốn không ai biết sào huyệt của Thi tộc ở đâu, trong đó bao gồm cả La Sinh Môn, vì tổ địa của Thi tộc được che giấu rất kỹ.  

 

Bây giờ thấy mới biết, họ tìm không thấy là đúng rồi.  

 

Trời mới biết tổ địa của Thi tộc lại nằm ở đại thế giới không gian di động.  

 

Bọn họ trúng độc đắc rồi!  

 

Đánh bậy đánh bạ mà lại vào trúng sào huyệt của Thi tộc.  

 

Thực ra đây không phải là tin tốt lành gì cả! Nếu như đã là tổ địa của Thi tộc thì thực lực tất nhiên không hề yếu, nhìn những cỗ quan tài đá nối đuôi nhau thành từng đống lớn là biết có bao nhiêu cao thủ rồi, không chừng Thi Tổ cũng có mặt ở đây.  

 

“Mau quay về đảo Vô Danh!”, Hắc Huyền và Bạch Huyền lập tức hạ lệnh.  

 

Những người đang lang thang bên ngoài lập tức rút quân sau khi nhận được mệnh lệnh, không chỉ rút mà còn phải lui với tốc độ nhanh chóng, về đảo Vô Danh, bọn họ còn có thể trấn thủ trong núi, nếu còn ở bên ngoài thì sẽ bị đánh hội đồng ngay.  

 

“Triệu Bân!”  

 

Bên này, Long Phi đã lên đảo.  

 

Khúc tỉnh thế đã ngưng, Triệu Bân đứng trên đỉnh núi quan sát chung quanh, sắc mặt khá khó coi, rõ ràng là hắn đã nhận ra đây là chỗ nào, quân viễn chinh của Đại Hạ trúng số rồi, họ đã đánh vào sào huyệt của Thi tộc.  

 

Điều đáng xấu hổ là giờ hắn mới phát hiện ra.  

 

Cũng phải trách thế giới không gian này quá vi diệu, vốn chẳng thể nhìn ra được sơ hở.  

 

Hôm nay nhìn lại, không xem xét thì thôi, giờ thấy mới rùng mình, quan tài đá nổi đầy mặt biển, số lượng cực nhiều, đến cả hắn cũng nổi da gà, rốt cuộc nhánh truyền thừa này đã đào bao nhiêu mồ tổ tiên nhà người ta rồi?  

 

Quạc!  

 

Đại Bằng nhanh chóng phóng lên trời, lao thẳng về đảo Vô Danh.  

 

Ma hậu cũng có mặt, sau khi nghe khúc tỉnh thế, cô ta im lặng đến dọa người, ánh mắt mê mang, khuôn mặt vẫn đau đớn như cũ, khúc tỉnh thế có tác dụng nhưng vẫn chưa đủ để đánh thức được thần trí.  

 

Thứ mà Triệu Bân cần là thời gian.  

 

Hắn gảy khúc tỉnh thế thêm vài lần nữa, Ma hậu tự khắc sẽ tỉnh lại.  

 

Nhưng vào thời điểm quan trọng này, Thi tộc sao chịu cho hắn thời gian, nhìn bao nhiêu cỗ quan tài đó là biết chỗ này có bao nhiêu người của Thi tộc ẩn nấp, ngẫm lại mà tính thì chắc cũng có đến hơn mấy chục vạn. Nếu đó là một đội quân thì sức mạnh của đội quân này vượt xa sức mạnh của quân viễn chinh Đại Hạ.  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK