Mục lục
Vô thượng Luân hồi chi môn - Triệu Bân (Truyện full tác giả: Bân Bân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Nếu không chính tai nghe thấy thì hắn cũng không biết Nguyệt Thần còn có một lịch sử huy hoàng như vậy.  

 

Nhưng.  

 

Những gì Khương Ngữ Linh nói dường như khác với những gì hắn biết.  

 

Nguyệt Thần không bị táng thân trong thiên kiếp mà là bị Thần vây sát cho nên mới bị rơi xuống và bị thiêu cháy.  

 

Lần này Nguyệt Thần trở về chắc chắn sẽ khiến cho các vị Thần khác kinh ngạc, với sự hiểu biết của hắn đối với Nguyệt Thần thì cô ta chắc chắn sẽ ẩn thân tu luyện, đợi đến khi chiến lực trở lại đỉnh phong thì sẽ đi xử lý từng người một. Trước khi gặp lại hắn vẫn không nên đề cập đến tên của Nguyệt Thần nữa, để tránh bị các vị Thần khác thỉnh đi uống trà.  

 

“Đến lượt ta hỏi ngươi, ngươi từ đâu tới?”, Khương Ngữ Linh chọc chọc Triệu Bân hỏi.  

 

“Chuyện này... ta cũng đã quên”, Triệu Bân lập tức thu thần, cũng ngay lập tức thi triển bản lĩnh của thần diễn xuất, tỏ ra đứng đắn để nói xằng nói bậy: “Ta chỉ nhớ ta đến từ một cái thôn nhỏ hẻo lánh, trong lúc ta lên núi hái thuốc thì vô tình rơi vào một vết rách không gian, lúc tỉnh lại thì thấy mình ở ngay Khương gia này”.  

 

Cái tên này diễn xuất rất giỏi.  

 

Mà câu chuyện hắn kể cũng vô cùng chân thực sinh động, khiến cho tiểu nha đầu không rành thế sự này bị hù dọa đến sững sờ, hoàn toàn tin tưởng không chút nghi ngờ vào lời nói của hắn, chỉ nghĩ hắn là một Chuẩn Tiên bị lạc đường.  

 

"Ngươi từng nghe nói về Đại La Tiên Tông chưa?"  

 

Triệu công tử vội vàng chuyển đề tài.  

 

"Chưa từng nghe qua", Khương Ngữ Linh lắc đầu.  

 

"Không phải chứ, Đại La Tiên Tông rất mạnh mà?"

 

“Dòng truyền thừa nghịch thiên nhiều lắm, ví dụ như sao Bắc Đẩu mà chúng ta đang ở đã có hàng trăm tông môn, trong đó có vài bên sở hữu tiên vương tọa trận. Đây mới chỉ là một ngôi sao mà đã nhiều như vậy rồi, nếu tính cả tinh vực, không biết còn bao nhiêu nữa. Tiên giới rộng lớn vô biên, tinh vực nhiều không đếm xuể, ngươi tự tính đi, số lượng của các môn phái siêu cấp có phải nhiều đến mức khó lòng đong đếm không”.  

 

Ực!  

 

Triệu Bân nghe xong mà nuốt nước bọt.  

 

Hắn tưởng rằng phàm giới đã đủ to rồi, đâu ngờ tiên giới mênh mông đến vậy. Theo lời của vị này thì nếu đặt Lạc Nhật thần giáo và Thiên Luân Kiếm Tông vào tiên giới cũng chỉ như hạt cát trong sa mạc thôi.  

 

Sau khi chấn động.  

 

Hắn vô thức ngước mắt nhìn lên bầu trời sao, cũng vô thức cúi đầu nhìn dưới chân mình. Khương Ngữ Linh nói, đây là một ngôi sao cổ có tên Bắc Đẩu, có nghĩa là hắn đang đứng trên một quả cầu đấy. Điều này đảo lộn nhận thức của hắn, với vốn kiến thức của mình, hắn nhất thời không thể hiểu ra được.  

 

Hắn suy nghĩ quá nhập tâm, đột nhiên cảm thấy cánh tay mình đau như bị kim châm.  

 

Ngoái đầu nhìn lại, trời đất… nha đầu này đang lấy máu của hắn?  

 

“Ngươi đang…”  

 

“Ta chỉ xem thôi”, Khương Ngữ Linh đặt giọt máu của Triệu Bân lơ lửng trong lòng bàn tay, nhìn tới nhìn lui.  



Qua hồi lâu cô ta mới lầm bầm nói: “Không phải huyết mạch đặc thù mà!” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK