Mục lục
Vô thượng Luân hồi chi môn - Triệu Bân (Truyện full tác giả: Bân Bân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Khuôn mặt của môn chủ La Sinh Môn đỏ bừng, đầu óc choáng váng.  

 

Một lúc lâu sau cô ta cũng không thể phản ứng, cho dù là cường giả Thiên Võ thì cũng không khỏi bối rối đến mức toàn thân choáng váng, cho đến khi thân dưới đụng phải một vật cứng cứng thì cô ta mới bừng tỉnh.  

 

Chát!  

 

Sau đó liền có tiếng động lớn vang lên.  

 

Triệu Bân còn đang sững sờ thì đã bị tát vào mặt, hẳn là đối phương đã dùng rất nhiều lực cho nên khuôn mặt của hắn bị tát đến mức lệch qua một bên, cả người lăn ra ngoài. Lúc hắn ngẩng mặt lên thì không biết là do bị đánh quá ác hay là do cảm giác vừa rồi quá tươi mát thoát tục mà máu mũi của hắn đã chảy ra giàn dụa.  

 

"Cơ Ngân..."  

 

Môn chủ La Sinh Môn đứng dậy, lại một lần nữa đánh tới.  

 

Mặc dù khuôn mặt đầy bụi bặm nhưng vẫn không giấu được màu đỏ ửng mê người, cô ta đường đường là môn chủ La Sinh Môn, đường đường là cường giả Thiên Võ hàng thật giá thật, trước giờ chưa từng có kẻ nào dám trêu ghẹo ức hiếp cô ta, vậy mà hôm nay cô ta lại bị một tên nhóc cảnh giới Địa Tạng ức hiếp.  

 

"Hiểu lầm".  

 

"Chỉ là hiểu lầm thôi".  

 

Triệu Bân lau máu mũi, nghiêng đầu né tránh.  

 

Ôi nữ nhân! Tuyệt đối không được chọc nữ nhân tức giận, nếu không hậu quả của chuyện đó còn đáng sợ hơn chuyện mở ra cấm pháp! Trận tỷ thí tân tông lúc trước khi hắn đấu với Sở Vô Sương chính là một ví dụ rất tốt, hắn chỉ vật cô ta ra một lần mà đã không thể nào khống chế được cục diện nữa! Lúc đó chiến lực của Sở Vô Sương đột nhiên bùng nổ cực hạn, ngay cả đấu chiến thánh pháp cũng không trấn áp nổi, hôm nay vị này cũng giống y như vậy, hắn chỉ còn có cách chạy trốn mới có thể bảo toàn tính mạng.  

 

Một đuổi một chạy.  

 

Bên trong khu rừng tối tăm liên tục truyền ra tiếng ầm ĩ.  

 

Đúng như Triệu công tử đoán, môn chủ La Sinh Môn sau khi bị chọc giận cũng đã bùng nổ chiến lực cực hạn, tuy cô ta đã mất hết tu vi nhưng tiềm lực vô hạn, tuy không thể dùng chân nguyên nhưng vẫn có thể kích phát một loại kiếm ý đáng sợ, trên đường truy đuổi liên tục chém tới, không biết có bao nhiêu tảng đá đã bị chém nát, bao nhiêu cây cổ thụ bị chặt đứt ngang thân.  

 

"Rất thơm".  

 

Triệu Bân giơ tay lên, đưa lên trước mũi ngửi.  

 

Môn chủ La Sinh Môn thấy vậy thì bên trong đôi mắt xinh đẹp lại bùng lên ngọn lửa, toàn thân như sắp nổ tung, không khỏi vừa thẹn vừa giận, khuôn mặt đang đen lại bị một mảng đỏ bừng bao phủ.  

 

Vèo!  

 

Tốc độ của cô ta đột ngột tăng lên, ngay lập tức chém ra một kiếm.  

 

Lại có thêm một cánh rừng gặp họa, Triệu công tử cũng gặp họa, còn ngửi mùi thơm gì nổi nữa! Hắn trúng phải dư âm của kiếm ý liền bị chấn trở mình, cả người văng vào một tảng đá lớn khiến cho tảng đá nổ tung.  

 

Trong lúc đất đá văng tung tóe, hắn nhanh chóng lăn qua một bên chạy trốn.  

 

Môn chủ La Sinh Môn còn nhanh hơn hắn, đã bắt kịp hắn chỉ trong vài bước sau đó liền chém ra thêm một kiếm.  

 

"Tất cả chỉ là hiểu lầm".  



Triệu Bân loạng choạng lùi lại phía sau. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK