Nhìn kỹ thì mới thấy đó không phải là một ngôi sao mà là một thanh chiến kích lớn, nó nặng nề rơi xuống từ bầu trời, khi nó rơi xuống thì vòm trời liền ông ông chấn động, trên thân chiến kích bộc phát ra ma sát cuồn cuộn cùng khí thế cường đạị.
"Bất Diệt chiến kích?"
Thấy vậy, Ma Khôi đột nhiên dừng lại.
Hắn ta có thể nhận ra thì các dòng truyền thừa khác của Ma vực cũng đều có thể nhận ra, chẳng hạn như Vương Dương, Thánh tử Ma điện và Thánh tử Ma sơn, mắt của ai nấy đều đang phát sáng. Thanh chiến kích này không phải là vật tầm thường, nó chính là binh khí của Bất Diệt Ma Quân, năm xưa khi Bất Diệt Ma Quân chết và Ma vực sụp đổ, bọn họ không thể tìm thấy được binh khí của Ma Quân, nhiều năm qua bọn họ luôn tìm kiếm tung tích của Bất Diệt chiến kích, không ngờ rẳng nó vẫn nằm bên trong di chỉ Ma vực.
"Bất Diệt chiến kích".
"Bảo vật bất phàm!"
Ngoài mấy dòng truyền thừa của Ma vực thì còn có rất nhiều người khác có nhãn giới cao. Có rất nhiều kẻ tầm bảo đã chạy đến góp vui, toàn bộ đều xông về phía thân binh vừa rơi xuống. Binh khí của Bất Diệt ma quân chắc chắn phải là một món thần binh.
"Nó là của ta!"
Ma Khôi quát lớn rồi phóng thẳng về hướng đó.
Thân Dung còn đang đuổi giết Cơ Ngân cũng đột nhiên đổi hướng phóng thẳng về hướng đó, Cơ Ngân của Thiên Tông không quý giá bằng Bất Diệt chiến kích của Bất Diệt Ma Quân, đó chính là một bảo bối vô giá!
Về phần Cơ Ngân, hắn ta sẽ quay lại xử lý sau.
Ma Khôi và Thân Dung đều đã biến mất cho nên người nào đó vẫn an toàn.
Phụt!
Triệu Bân lảo đảo hộc máu.
Nói thật ra thì hắn còn đang chờ Ma Khôi đuổi tới, lúc đó hắn sẽ không chút do dự mà mở ra thiên kiếp đánh chết cả hai tên! Chỉ có quỷ mới hiểu được tại sao lại xảy ra dị tượng, từ trên trời lại rơi xuống một món binh khí của Ma Quân, nhìn thần thái điên cuồng của Thân Dung, Ma Khôi cùng những kẻ tầm bảo ở bốn phía liền có thể biết được Bất Diệt chiến kích kia là một món tuyệt thế thần binh.
Ầm!
Ầm vang một tiếng, thanh chiến kích lớn đã đáp đất một cách hết sức nặng nề khiến cho cả một ngọn núi lớn ầm ầm sụp đổ, bên trong đám hỗn độn còn có một vầng sáng màu đen lan tràn ra bốn phía, đám người chạy tới tầm bảo còn chưa kịp tới nơi thì đã bị vầng sáng kia chấn trở mình.
Vèo!
Bỗng nhiên lại có một trận cuồng phong ập tới, một kẻ áo đen đã xông lên, hai mắt phát sáng dán chặt vào thanh chiến kích không rời.
Hắn ta đã lên kế hoạch cướp lấy thanh chiến kích rồi bỏ chạy.
Trong khi đang suy nghĩ thì hắn ta cũng đã nắm lấy được thanh chiến kích.
Nhưng xấu hổ thay hắn ta lại không thể ngay lập tức rút được thanh chiến kích lên, hắn ta phải mạnh mẽ thúc giục chân nguyên thì mới có thể kéo thanh chiến kích ra khỏi mặt đất, nhưng chuyện còn xấu hổ hơn chính là hắn ta chỉ vừa mới xoay người còn chưa kịp bỏ chạy thì liền trúng phải một luồng kiếm quang màu đỏ được phóng ra từ tay một kẻ áo vàng.
Ầm!
Bất Diệt chiến kích lại rơi xuống đất khiến cho mặt đất rung lên dữ dội.
"Nó là của ta!"
Kẻ áo vàng phóng lên nhanh như chớp, hai mắt cũng hừng hực lửa nhìn vào món binh khí trong truyền thuyết. Tương truyền món binh khí này được đúc nên từ Tiên thiết có uy lực vô song, nó đã cùng với Bất Diệt ma quân chinh chiến khắp thiên hạ, hung danh hiển hách, tuyệt đối chính là một món thần binh tuyệt thế.
Phụt!
Nhưng không ngờ tình cảnh của hắn ta còn thê thảm hơn kẻ áo đen lúc nãy.
Kẻ áo đen bị tiêu diệt lúc nãy ít nhất cũng đã chạm được tay vào thanh chiến kích.
Hắn ta thì khác, còn chưa kịp vươn tay ra chạm vào thanh chiến kích là hắn ta đã bị trúng một chưởng từ bên cạnh, trong chớp mắt liền biến thành thịt nát. Nhưng kẻ vừa đánh lén hắn ta cũng không có kết cục tốt hơn bao nhiêu, vừa mới chạm vào thanh chiến kích đã liền bị một kẻ khác đâm xuyên tim.
"Nó là của ta!"
Càng ngày càng có nhiều người kéo tới, trong mắt ai cũng lộ ra vẻ tham lam thèm muốn.
Tất nhiên Bất Diệt chiến kích cũng là một củ khoai nóng bỏng tay, ai dám chạm vào, ai dám tới gần đều bị vây công tiêu diệt. Máu tươi liên tục phun ra xung quanh thanh chiến kích, mỗi một tia máu bắn lên chính là mỗi một sinh mệnh vừa nằm xuống.
Nhưng đám đông vẫn không thôi đổ xô đến đó.
Vì binh khí của Ma quân, đám người này dường như đã không còn thiết sống nữa.
"Kẻ nào chạm vào chiến kích đều sẽ bị giết không tha".
Tiếng quát của Ma Khôi phối hợp với khí thế của Thái Thượng Hung Hổ làm rung chuyển thiên địa.
Hắn ta còn chưa đuổi tới mà khí thế đã làm chấn động bốn phương, hắn ta hung hăng tiến thẳng vào trong đám người, sát khí từ Thái Thượng Hung Hổ tràn ra khắp nơi, có rất nhiều kẻ bị chấn diệt mà cũng có không ít kẻ bị giẫm chết.
Khung cảnh vốn đã rất đẫm máu.
Khi Ma Khôi đuổi tới thì còn có thêm huyết khí quay cuồng.
“Vật của Ma Quân là thứ mà các ngươi có thể tùy tiện chạm vào hay sao?”, Ma Khôi hừ lạnh nói, từ xa tung ra một chưởng, chưởng ấn hóa thành vuốt hổ khổng lồ chộp lấy Bất Diệt chiến kích.
Ngay lập tức trong ánh mắt của hắn ta liền bùng lên ngọn lửa.
Tất nhiên là bởi vì hắn ta rất kích động.
Thanh chiến kích này có ý nghĩa không tầm thường.
Năm xưa Bất Diệt Ma Quân đã cầm nó chinh chiến tứ phương, cũng có thể nói nó đã chứng kiến hình ảnh Ma Quân đứng trên đỉnh cao khi còn sống. Hiện giờ thanh chiến kích này đã nằm trong tay của Ma Khôi khiến cho hắn ta đột nhiên nổi lên cảm giác tự mãn giống như hắn ta chính là Bất Diệt Ma Quân vậy, một vị vua có tài trí và mưu lược kiệt xuất của Ma vực. Cảm giác đứng trên đỉnh nhìn xuống thế giới thật sự rất tuyệt vời.
Ông!
Đúng lúc này, đột nhiên lại có một tia máu từ bên ngoài bắn thẳng tới.
Chỉ với một đòn, vuốt hổ đã bị chặt đứt, Bất Diệt chiến kích lại rơi xuống đất.
Kẻ vừa ra tay tất nhiên là Thân Dung, cũng chỉ có một mình hắn ta mới dám ra tay với Ma Khôi.
“Thân Dung, ngươi muốn chết”, Ma Khôi phẫn nộ quát lớn.
Hắn ta vừa quát vừa chộp lấy Bất Diệt chiến kích một lần nữa.
Cho dù muốn đánh nhau thì hắn ta cũng phải cầm được Bất Diệt chiến kích chắc trong tay thì mới có thể tiếp tục đánh.
"Vật vô chủ, ai lấy được là của người đó".
Thân Dung ra tay lần thứ hai, vẫn bắn ra tia máu sắc bén.
Ma Khôi chẳng những không thể lấy được chiến kích mà còn bị trúng thêm một đòn nghiêm trọng.
Trong chớp mắt ngắn ngủi Thân Dung đã áp sát, một tay chộp lấy Bất Diệt chiến kích. Ma Khôi không chịu thua, Thái Thượng Hung Hổ của hắn ta đã hạ gục Rắn tám đầu chỉ bằng một đòn, vì thế Bất Diệt chiến kích lại bật về phía hắn ta một lần nữa.
Rống!
Ma Khôi phớt lờ Thân Dung, ngay lập tức đuổi theo thanh chiến kích.
Thân Dung hừ lạnh một tiếng, ngay lập tức có một cái đuôi rắn phóng ra ngoài, Ma Khôi chưa kịp bắt được thanh chiến kích thì đã bị đuôi rắn đánh trúng bay ngược ra phía sau. Bất Diệt chiến kích vừa đáp xuống lại bị Thân Dung lấy đi, nhưng hắn ta cầm còn chưa nóng tay thì lại bị Thái Thượng Hung Hổ đánh gục khiến cho Bất Diệt chiến kích lại bật ra một lần nữa. Con Rắn tám đầu cũng không phải là vật trang trí, nó lao lên quấn lấy Thái Thượng Hung Hổ rồi siết chặt trong đó có một cái đầu rắn đã ngậm lấy được Bất Diệt chiến kích.