Mục lục
Vô thượng Luân hồi chi môn - Triệu Bân (Truyện full tác giả: Bân Bân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

 Ngày thứ ba Triệu Bân mới tỉnh lại.  

 

Ngủ một giấc dài, hắn đã gặp không ít ác mộng, nhưng sau khi tỉnh mộng thì tâm trạng lại phấn chấn, Tiên lực mênh mông, khí huyết tràn đầy, sinh cơ cuộn trào. Mấy trưởng lão nhìn thấy vậy thì đều vuốt râu thầm nghĩ, cái tên này chắc chắn sẽ sống rất lâu.  

 

"Tỉnh rồi sao?", Thương Khung thản nhiên nói.  

 

Ông ta đã không còn ở trong dạng tàn hồn nữa mà đang ở trong xác của Hắc Sơn lão quỷ.  

 

Hiện giờ tuy tàn hồn đã nhập thể nhưng vẫn còn chưa hoàn toàn phù hợp với thân thể, điều đó khiến cho mỗi một động tác của Thương Khung đều rất chậm chạp, giơ tay nhấc chân đều hết sức cứng nhắc, ông ta cần có thêm thời gian để dung hợp và kiến tạo lại thân thể.  

 

Đợi tàn hồn diễn hóa thành võ hồn.  

 

Đến lúc đó ông ta sẽ dần dần biến hình dáng của Hắc Sơn lão quỷ thành hình dáng của Thương Khung trước kia.  

 

Nói thật thì khi nhìn thấy gương mặt của Hắc Sơn lão quỷ Triệu Bân liền cảm thấy rất ngứa mắt ngứa tay, còn có lão tổ Mộ gia và một số trưởng lão Ma gia cũng đều có suy nghĩ này, nhập xác của ai không nhập, lại đi nhập vào xác lão già đó!  

 

"Ngươi có bệnh", Thương Khung chậm rãi nói.  

 

“Ta biết”, Triệu Bân đáp ngay, nhưng một lát sau hắn mới nhận ra được hình như lão già này đang mắng mình.  

 

“Ta biết tại sao”, Thương Khung lại nói.  

 

“Ông biết sao?”, hai mắt Triệu Bân trong phút chốc sáng lên.  

 

"Lời nguyền".  

 

"Lời nguyền?"  

 

“Có kẻ đã nguyền rủa ngươi”, Thương Khung nhàn nhạt nói: "Thương thế của ngươi chính là vì vậy mới sinh ra".  

 

Triệu Bân nghe thấy lời này thì hai mắt hơi nhíu lại, tại sao hắn lại không nghĩ ra điều này chứ? Lời nguyền tuy vô hình nhưng sức mạnh của lời nguyền là có thật, chẳng trách không ai có thể tìm ra căn nguyên của căn bệnh.  

 

“Cho đến khi lời nguyền bị phá vỡ thì không được làm chuyện vợ chồng”, Thương Khung lại bồi thêm một câu.  

 

Triệu Bân đảo mắt liếc nhìn ông ta, lộ ra ánh mắt kỳ quái hỏi: "Có ảnh hưởng gì sao?"  

 

"Sao, ngươi muốn tiểu nha đầu kia cũng phải chịu nguyền rủa giống như ngươi sao?", Thương Khung nói.  

 

“Đã hiểu”, Triệu Bân ho khan nói.  

 

"Nghỉ ngơi cho tốt đi".  

 

Thương Khung ôm thắt lưng già nua đứng dậy, chống gậy rời đi.  

 

Phía sau ông ta, Triệu Bân không ngừng xoa xoa lông mày, vậy mà tối nay hắn còn đang muốn ôm thê tử đi ngủ.  

 

Thôi nào, nghĩ ngợi lung tung cái gì chứ!  

 

Đừng nghe lời tên ngốc đó, không sao đâu.  

 

Đây là lời của Nguyệt Thần.  

 

Chỉ cần cô ta còn ở đây.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK