Môn chủ La Sinh Môn không nhìn về phía đó nữa, sát ý ngút trời, bám theo Khổ Sát vào một khu rừng.
Giống như đêm đó, hai người đánh nhau hơn cả trăm hiệp.
Đến hiệp thứ một trăm, cục diện mới xảy ra nghịch chuyển.
Sức mạnh được gia tăng trên cơ thể Khổ Sát đã đến giới hạn, biến mất không còn gì, khí thế theo đó tụt dốc, còn môn chủ La Sinh Môn lại rất tỉnh táo, cưỡng ép thi triển cấm thuật, chiến lực tăng mạnh.
So ra, chẳng phải Khổ Sát đã rớt xuống thế hạ phong rồi sao?
Trong cuộc chiến với cảnh giới Thiên Võ, ông ta bị một thích khách chém giết tới mức máu thịt đầm đìa.
Trận chiến này không có khán giả.
Trận chiến này đã chứng tỏ một chân lý với người đời, đạo lý gì? Là đánh bại cảnh giới Thiên Võ rất dễ dàng nhưng tiêu diệt Thiên Võ mới khó. Dù là môn chủ La Sinh Môn chiếm được ưu thế nhưng muốn diệt được cảnh giới Thiên Võ thì vẫn khá tốn sức, kẻ sắp thành tiên hiển nhiên không đơn giản.
“Tiếp nào!”
Bên này, Triệu Bân không ngừng quát lớn, Thái Sơ Thiên Lôi quyết vận hành hết cỡ, quy tụ sấm sét liên tục không ngừng. Hắn đắm mình trong biển sấm chớp này, thật sự đã biến thành Lôi Thần, có thể hiệu lệnh ngàn vạn tia chớp.
Đây là vốn liếng để hắn đấu tay đôi với cảnh giới Thiên Võ.
Còn lão tổ Huyết Y, không chỉ chiến đấu lợi hại mà còn rất giỏi chịu đòn, sấm sét từng đánh tan trăm vạn đại quân nhưng không làm gì được thể phách của lão ta, chẳng những thế mà còn có thể phản công.
Những tia kiếm khí trên trời đều được gọt giũa qua trăm ngàn thử thách, tia nào cũng khả năng hủy diệt tuyệt đối, đến cả sấm sét trên trời cũng có thể chém đứt.
“Nhóc con được lắm!”
Thương Khung ở bên ngoài sơn cốc, cầm kính viễn vọng, vừa xem vừa chậc lưỡi xuýt xoa.
Ông ta cũng từng là cảnh giới Thiên Võ, cũng từng cách cấp bậc tiên gia có một bước nên biết rất rõ sự đáng sợ của cảnh giới Thiên Võ. Mặc dù Địa Tạng chỉ cách Thiên Võ một bậc nhưng vốn dĩ không thuộc cùng đẳng cấp.
Không ngờ thời đại này mà cũng có một nhân tài như thế, không ngờ có thể đối đầu trực diện với cảnh giới Thiên Võ, dù là Ma Quân cùng thời cũng không bá đạo đến mức đó.
Thời thế tạo anh hùng, có vẻ ông ta đã già thật rồi.
“Sấm sét là một thứ rất hữu dụng!”
Các trưởng lão chậc lưỡi, sét đánh từ trên trời xuống thật sự có uy lực phi phàm, ai có thể mượn sức mạnh đó đều là nhân tài, trùng hợp thế nào Triệu Bân lại là một trong số đó.
“Muốn vào đó xem thử ghê!”
Rất nhiều người lẩm bẩm, chắc rằng trận đấu trong sơn cốc là một đại chiến hoành tráng, không thiếu người chiến đấu, chỉ thiếu khán giả.