Mục lục
Vô thượng Luân hồi chi môn - Triệu Bân (Truyện full tác giả: Bân Bân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Đảo Thượng Dương to như vậy mà lại trở nên sầm uất tấp nập bởi biển người đến dự.  

 

“Thế này thì thu được bao nhiêu là thọ lễ nhỉ!”, không ít lão bối thầm thổn thức một chút.  

 

“Vì chuộc Lâm Nhung, ông ta đã tốn ba mươi tỷ, sao có thể không tìm lại chút vốn liếng chứ?”, nhiều người thầm nhủ trong lòng như vậy, nhưng cũng chỉ dám nói trong lòng mà thôi. Có vài việc, tự biết là được, còn nếu cứ treo ngoài miệng bàn tán thì là đang tìm kích thích rồi, Thượng Dương này rất mang thù.  

 

“Đợi lão phu đạt tới Thiên Võ, ta cũng sẽ mở một bữa tiệc mừng thọ”.  

 

“Ngươi thì thôi đi, tới điểm cuối của thọ nguyên rồi, chuẩn bị trước hậu sự là vừa!”  

 

Phàm là nơi nhiều người thì sẽ không thiếu mấy thầy bói “dởm”, không bấm tay tính toán thì cũng là vuốt râu, tụ lại nói nhảm. Khi nói chuyện còn không quên liếc nhìn đống thọ lễ chất cao như núi kia.  

 

Mỗi một thứ đều là bảo vật hiếm có.  

 

Đây là sức mạnh kêu gọi của cảnh giới Thiên Võ, chỉ một tấm thiệp mời là đã có người ngoan ngoãn tới tặng lễ. Trên thế giới này, kẻ mạnh là vua, nắm tay cứng là đạo lý, nếu là cảnh giới Chuẩn Thiên mừng thọ, trường hợp sẽ không rầm rộ được như thế.  

 

“Thánh nữ Nhan gia tới!”, đang tám nhảm, bên ngoài vang lên tiếng hét lớn.  

 

Không ít người liếc sang, lọt vào tầm nhìn của họ là Nhan Như Ngọc, sau lưng cô ta còn có hai ông lão đi theo.  

 

Cả Nam Vực đều biết Nhan gia và đảo Thượng Dương sắp kết thông gia, trong lòng nhiều người cũng biết là Nhan gia không còn lựa chọn nào khác, một là kết thông gia, hai là bị diệt tộc, thế đạo này tàn khốc như vậy đó.  

 

Vẻ mặt Nhan Như Ngọc lạnh nhạt, cô ta tìm một vị trí hẻo lánh ngồi im không hề nhúc nhích, tựa như một khối băng đăng. Cô ta không muốn gả, càng không muốn tham gia tiệc mừng thọ gì đó nhưng cô ta phải gả thôi, là bị buộc!  

 

Thân là thánh nữ Nhan gia, đây là con đường cô ta phải đi, cũng là sứ mệnh cô ta phải gánh vác.  

 

Hầy!  

 

Hai ông lão Nhan gia thở dài không thôi, dù họ cũng ngồi xuống nhưng chỉ cúi đầu, sau đó thì cũng chỉ miễn cưỡng cười gượng, chột dạ không dám nhìn Nhan Như Ngọc. Nhan gia xuống dốc rồi, suy sụp tới mức phải gả “bán” thánh nữ để bảo vệ bình an gia tộc, đúng là đáng sợ!  

 

“Hôm nay đảo Thượng Dương đúng là song hỉ lâm môn rồi!”, có người nhỏ giọng nói.  

 

“Chuyện đó không sai!”. Có lão bối vuốt ve chòm râu: “Ta có nghe đồn là Thượng Dương chân nhân sẽ nhân dịp thọ yến để công bố hôn sự của Lâm Nhung và Nhan Như Ngọc, ngày cưới có vẻ đã được chọn rồi!”  

 

“Ôi, phải chuẩn bị thêm tiền biếu rồi”, nhiều người tỏ ra xót của. Đứa cháu mà Thượng Dương chân nhân yêu thương nhất cưới vợ, họ dám không mang theo quà mừng à? Không mang cũng chả sao, nhưng sau này sẽ được “chăm sóc đặc biệt”.  

 

Bên kia, Lâm Nhung cũng lộ mặt, đi thẳng tới chỗ Nhan Như Ngọc.  

 

Mỗi một cử chỉ hành động của tên này đều khiến toàn trường chú ý.  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK