Mục lục
Vô thượng Luân hồi chi môn - Triệu Bân (Truyện full tác giả: Bân Bân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Kẻ áo đen thứ nhất và thứ hai cũng thê thảm không kém, một kẻ bị thiên lôi đánh nát xương ức, một kẻ bị huyền hoàng khí đánh đến mức máu thịt văng tung tóe, cả hai từng bước lui về phía sau, trong ánh mắt lộ ra sự sợ hãi tột độ, đối thủ của bọn chúng là một nhân vật hết sức ghê gớm, ngay cả đại thiên sư cũng bị diệt thì hai người bọn chúng chắc chắn không thể đánh lại Cơ Ngân.  

 

Vèo!  

 

Bọn chúng còn chưa kịp nghỉ thở thì Triệu Bân đã như u linh giết tới.  

 

Kẻ áo đen thứ nhất biến sắc, hộc máu giàn giụa. Bọn chúng có đánh thế nào cũng không thể phá vỡ được chân nguyên hộ thể của Triệu Bân, bọn chúng chỉ giống như châu chấu đá xe, trong khi một kiếm của Triệu Bân đã chém bay đầu kẻ áo đen thứ nhất chỉ trong chớp mắt.  

 

Kẻ áo đen thứ hai chạy trốn rất nhanh, không biết đã dùng bí pháp gì mà trong phút chốc đã phóng thẳng lên không.  

 

Cũng chẳng sao.  

 

Triệu Bân không hề đuổi theo, ngay lập tức thu lại kiếm Long Uyên rồi lấy ra Bá Vương cung.  

 

Ở trên cao chưa chắc đã tốt, rất có thể sẽ trở thành bia ngắm của kẻ khác.  

 

Mũi tên sấm sét của hắn không chỉ chói mắt mà uy lực còn cực kỳ bá đạo. Kẻ áo đen thứ hai vừa mới phóng lên không cách đó vài trượng đã bị một tên xuyên thủng lồng ngực, mất mạng ngay tức khắc, trở thành một bao cát từ trên không trung rơi xuống. Đám người Nhật Quốc này đến Đại Hạ do thám, ngàn vạn lần không thể ngờ được lại xúi quẩy gặp phải Cơ Ngân.  

 

Đại chiến kết thúc, núi rừng đẫm máu.  

 

Triệu Bân thu dọn chiến trường rồi mới quay người rời đi, hắn không đi tới đạo quán nhỏ, cũng không cần tới đó.  

 

Bởi vì lão già râu chữ bát đã chạy mất.  

 

Khi Triệu công tử đuổi kịp thì thấy lão ta đang đứng dựa vào một gốc cây cổ thụ hộc máu.  

 

Lão ta đã bị thương quá nặng.  

 

"Chạy cái gì?"  

 

"Sợ ta đánh chết ông sao?"  

 

Triệu Bân chậm rãi bước tới, hắn đã cởi hắc bào ra.  

 

Lão già râu chữ bát vừa nhìn thấy hắn thì đã sửng sốt mất một lúc, lão ta chắc chắn mình không nhìn nhầm, đây nhất định là Cơ Ngân.  

 

Bởi vì chắc chắn cho nên lão ta mới cảm thấy khó có thể tin, từ khi tạm biệt nhau ở Huyễn Vụ U Lâm chỉ mới chưa được bao lâu mà tên nhóc này đã từ cảnh giới Chân Linh tiến lên cảnh giới Địa Tạng đỉnh phong, thậm chí còn bộc phát ra khí tức của cường giả Chuẩn Thiên. Chẳng lẽ lão ta đã ẩn dật tu luyện quá lâu cho nên đã bỏ lỡ rất nhiều chuyện hay ho rồi?  

 

"Lâu rồi không gặp".  

 

Triệu Bân cười nói, đặt một tay lên vai của lão già râu chữ bát rồi truyền cho lão ta chân nguyên tiên lực để tiêu trừ sát khí bên trong cơ thể của lão ta, nhân tiện còn giúp cho lão ta chữa trị vết thương trong lục phủ ngũ tạng.  

 

"Quả thật là ngươi sao?"  

 

Lão già râu chữ bát run sợ, lão ta vẫn chưa thể tin được.  

 

Triệu Bân chỉ cười chứ không đáp, tiếp tục chữa thương.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK