Mặc dù tiểu Kỳ Lân chỉ có thể gầm lên bằng giọng sữa nhưng vẫn đủ uy hiếp, ít nhất thì nó cũng có thể dọa con quỷ rùa đen bỏ chạy, đừng nhìn con quỷ rùa đen to lớn mà nhầm tưởng, kỳ thực lá gan của nó rất bé, vừa nghe thấy tiếng tiểu Kỳ Lân gầm lên là nó đã ngay lập tức quay về đi ngủ.
"Thánh thú trong người, vạn pháp bất xâm".
Triệu Bân nhếch miệng cười, chân nhỏ nhanh chóng chạy về phía trước.
Trên đường đi của hắn lúc này mặc dù vẫn còn có ma quỷ nhảy ra nhưng cũng không thể ngăn được hắn, hắn mạnh mẽ tàn sát ma quỷ, ở đây không có ma quỷ cấp Chuẩn Thiên, mặc dù là trong di chỉ Ma Vực thì cũng không có nhiều ma quỷ cường đại như con quỷ thụ yêu lúc trước.
Hắn thành công đáp xuống hòn đảo nhỏ.
Triệu Bân bước tới, chăm chú quan sát cỏ Bản Tâm Linh Lung.
Hắn đã không nhìn nhầm, đây đúng là cỏ Bản Tâm Linh Lung, đừng thấy nó nhỏ mà tầm thường, niên đại của nó ít nhất cũng phải ngàn năm, nó không giống như những loại cây cỏ khác, mặc dù có thể sinh ra Tiên lực nhưng bản thân lại sinh trưởng rất chậm.
"Bây giờ nó là của ta".
Triệu Bân cười nói, một tay nhổ bụi cỏ lên.
Không hổ là cỏ Linh Lung, ngay cả bộ rễ của nó cũng mang Tiên lực, trong suốt lấp lánh như pha lê. Nhưng loại cỏ Tiên này một khi nhổ lên thì Tiên lực sẽ tán loạn, với đạo hạnh của Cơ Ngân cũng không có cách nào để phong ấn nó.
Cho nên hắn chỉ có thể nuốt nó vào ngay tại chỗ.
Nói nuốt liền nuốt, hắn ngay lập tức nhét cả bụi cỏ vào trong miệng.
Ngay sau đó chân nguyên của hắn liền quay cuồng, lôi điện toàn thân bùng nổ luyện hóa cơ thể của hắn đến cực hạn, tất cả tinh hoa Tiên lực đều bị cây thần tạo hóa hút hết vào trong cơ thể của hắn.
Hự!
Hắn đã đánh giá thấp cỏ Linh Lung, tinh hoa Tiên lực bên trong nó vô cùng dồi dào.
Cây thần tạo hóa đã hút hết tinh hoa Tiên lực dung nhập vào trong cơ thể của hắn.
Đan hải của hắn ngay lập tức tràn ngập năng lượng.
"Phải đột phá".
Hai mắt của hắn sáng lên, cơ duyên đến vừa đúng lúc.
…
Triệu Bân ngồi khoanh chân, cố gắng hết sức luyện hóa tinh hoa.
Bên trong đna hải của hắn lúc này đã mệnh mông sương mù, chân nguyên cuồn cuộn lưu chuyển.
Chói mắt nhất vẫn là cây thần tạo hóa, đừng thấy nó nhỏ mà xem thường, nó đang tỏa ra ánh sáng như ngọc quý trân châu, không ngừng dung nhập tinh hoa Tiên lực vào trong đan hải, vừa thấy Tiên lực là nó đã không hề khách khí mà hút vào, khiến cho phiến lá của nó lại càng trở nên sáng trong, sinh linh lực tỏa ra từ nó cũng tràn đầy.
Nó hình như còn có linh tính.
Nó biết Triệu Bân đang muốn đột phá cho nên cũng ra sức giúp hắn luyện hóa tinh hoa Tiên lực.
Nó không ngừng bổ sinh sinh linh khí vào đan hải của hắn.
Tinh hoa Tiên lực rót vào đan hải của hắn từng đợt, chân nguyên cuộn trào chảy vào từng kinh mạch, một lần nữa tẩy luyện cơ thể của hắn khiến cho cơ thể của hắn càng thêm cứng cỏi, tứ chi xương cốt, lục phủ ngũ tạng, kỳ kinh bát mạch của hắn đều thu được lợi ích lớn.
Phá!
Khi thân thể đã được tẩy luyện đến cực hạn thì Triệu Bân liền khẽ quát lên một tiếng.
Ngay sau đó tiếng răng rắc lại liên tục vang lên, Triệu Bân đã mạnh mẽ tiến vào cảnh giới Huyền Dương tầng 9.
Cơ duyên luôn đi kèm với tai họa.
Chẳng qua lần này tai họa của hắn đã bị triệt tiêu, hoặc là nói đã gần như bị triệt tiêu, Triệu Bân sau khi đột phá thì tuổi thọ còn bị giảm sút nhưng hắn không hề phát hiện.
"Mạnh quá!"
Nguyệt Thần lẩm bẩm nói, cô ta đang thổn thức về lời chúc phúc được đổi bằng chín kiếp luân hồi.
Lời chúc phúc chin kiếp luân hồi đó đã chống đỡ cho Triệu Bân phần lớn tai họa, lời chúc phúc này phải có chấp niệm cùng tín niệm mạnh đến bao nhiêu thì mới có thể khiến cho lời nguyền của thần nể tình, chính Nguyệt Thần cũng nhờ vào lời chúc phúc đó mà có thể giảm bớt áp lực khi trúng phải lời nguyền của thần, cho dù cô ta vẫn bị ảnh hưởng nhưng ít nhất cũng không quá thê thảm đến mức phải tán diệt.
"Không tồi".
Triệu Bân đã mở mắt ra, hai mắt sáng ngời.
Tu vi thăng cấp mang lại cho hắn rất nhiều lợi ích.
Gân cốt bắp thịt được cường hóa.
Võ hồn càng trở nên tinh túy hơn.
Ngay cả đan hải của hắn cũng đã lớn hơn một chút, kiếm ý còn sót lại trong cơ thể hắn cũng bị Tiên lực diệt trừ, chỉ một bụi cỏ Linh Lung đã có thể giúp cho hắn hoàn toàn lột xác.
Hửm?
Trong lúc đang vui mừng khôn xiết thì Triệu Bân lại bất giác liếc qua một bên.
Ở ven hồ, không biết từ bao giờ đã có một bóng người khác, kẻ đó mặc áo giáp màu đen, là một thanh niên mắt sáng như sao, tóc đen như thác, thân thể có ma sát quấn quanh, nổi lên từng đợt ma khí bạo ngược khó tả.
"Huyền Võ Hắc Ma giáp".
Triệu Bân cau mày, hắn không biết kẻ kia là ai nhưng hắn nhận ra bộ áo giáp.
Đó cũng là vật truyền thừa của Bất Diệt Ma Quân.
Năm đó khi Ma Vực sụp đổ, các dòng truyền thừa cũng tan rã, Huyền Võ Hắc Ma giáp lưu lạc rồi truyền đến dòng Ma điện, những điều này đều là do Ma Tử kể cho hắn biết, tất nhiên cũng là do hắn đã lén xem qua Ma gia bí quyển.
Đây không phải là một bí mật, tất cả những dòng truyền thừa của Ma Vực đều biết.
Về phần Huyền Võ Hắc Ma giáp, hắn nhận ra nó là do hắn đã ghi nhớ trong đầu những trận văn được khắc trên áo giáp nhờ đọc bí quyển, cho nên liếc mắt một cái liền có thể nhận ra, khí tức quỷ dị mà nó toát ra cũng không thể nào làm giả được.
“Thánh tử Ma điện”, Triệu Bân lẩm bẩm.
Lúc trước hắn nhận ra Thánh tử Ma sơn nhờ Ma Long kiếm.
Lần này hắn nhận ra Thánh tử Ma điện nhờ Huyền Võ Hắc Ma giáp.
Lực phòng ngự của bộ áo giáp này hết sức bá đạo.
Ma Tử đã từng nói, trước giờ chưa ai có thể phá nổi phòng ngự của Thánh tử Ma điện.
Tất nhiên chuyện đó cũng ngoại trừ hai yêu nghiệt là Thánh tử Ma cung và Đại Hạ Long Phi, một người có Thái Thượng Hung Hổ, một người có Cửu Vĩ Tiên Hồ, chỉ cần một người thì cũng dư sức phá nát Hắc Ma giáp của Thánh tử Ma điện.
"Trong năm dòng truyền thừa Ma Vực đã có hai thánh tử đến đây rồi", hai mắt Triệu Bân lóe sáng.
Thánh tử Ma gia vẫn còn ở thành Thiên Thu cho nên chắc chắn sẽ không có ở đây, trước đó Triệu Bân đã từng chiến đấu với Thánh tử Ma sơn, bây giờ lại gặp được Thánh tử Ma điện, ngay cả Thánh tử Ma quật Vương Dương và Thánh tử Ma cung Ma Khôi cũng đã bước vào di chỉ Ma Vực, chẳng qua là hắn vẫn chưa gặp được thôi.
Đối với Vương Dương thì hắn ít nhiều cũng có phần kiêng kỵ.
Cái tên đó đã tu luyện Bất Diệt Ma Thân quyết, rất khó để giết chết hắn ta.
Về phần Ma Khôi thì Triệu Bân thậm chí còn không có ý tưởng muốn đối đầu với hắn ta, không phải là do hắn sợ Ma Khôi mà là do hắn sợ Thái Thượng Hung Hổ, xét về chiến lực cùng nội tình thì ngay cả Cửu Vĩ Tiên Hồ cũng không bằng nó.
Hắn căn bản không có cơ hội chiến thắng Thái Thượng Hung Hổ.
Lại nói, Ma Vực truyền thừa cũng rất thú vị, một dòng truyền thừa Ma Luân Huyết Tế, một dòng truyền thừa Ma Long kiếm, một dòng truyền thừa Thái Thượng Hung Hổ, một dòng truyền thừa Huyền Võ Hắc Ma giáp, còn lại dòng Ma quật không biết được truyền thừa gì, Bất Diệt Ma Thân quyết chăng?
"Trên đảo có người".
Triệu Bân đang quan sát thì thánh tử Ma điện cũng vậy.
Đáng tiếc hắn ta không có Thiên Nhãn cho nên không thể nhìn xuyên qua mây mù, chỉ có thể mơ hồ cảm nhận được chút khí tức của đối phương.
Hơn nữa, nhìn từ bên trong ra bên ngoài không giống như nhìn từ bên ngoài vào bên trong.
Triệu Bân ở bên trong nhìn ra có thể nhìn thấy rõ ràng hơn.
"Là ai?"
Thánh tử Ma điện vừa dứt lời thì đã thi triển bí pháp.