Mục lục
Vô thượng Luân hồi chi môn - Triệu Bân (Truyện full tác giả: Bân Bân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



 

Nhất là các cường giả Ma gia lộ ra vẻ ngơ ngác, đào mỏ cả một ngày một đêm thế mà lại không biết dưới lòng đất còn ẩn chứa một cao thủ cảnh giới Thiên Võ, cảnh giới Thiên Võ nhà nào đây? Còn nữa Triệu Bân đâu? Đã bị tiêu diệt rồi sao?  

 

Cũng may Phượng Vũ không ở đây, nếu cô ta có ở đây… chắc sẽ nhận ra.  

 

Còn mấy người Lăng Phi, Xích Yên, nhóc ham tiền, tên mập, Tử Linh và Chư Cát Huyền Đạo cũng có thể nhận ra. Người ở Đại Hạ biết Triệu Bân có thể thi triển khí thế Thiên Võ không nhiều.  

 

“Đêm nay đông vui phết”.  

 

Triệu Bân nhàn nhạt nói, một câu đã cộng hưởng với võ hồn.  

 

Mặc dù lời này rất bình thản nhưng ẩn sâu trong đó là sự uy nghiêm, là uy thế Thiên Võ mà người đời thường nói, rơi vào tai các cường giả lại như tiếng sấm sét đùng đùng, là hắn diễn quá thật, đã đến mức cực điểm.  

 

“Không biết tiền bối ở đây, vô… vô ý làm phiền”.  

 

Mấy cảnh giới Chuẩn Thiên vội vàng chắp tay lại, mặc dù Chuẩn Thiên và Thiên Võ chỉ cách nhau nửa bước, nhưng xét về thực lực thì lại cách biệt một trời một vực, một cao thủ cảnh giới Thiên Võ cũng đủ quét sạch tất cả mọi người ở đây.  

 

Ngay cả Chuẩn Thiên cũng như vậy thì càng đừng nói đến cảnh giới Địa Tạng, đều phải chắp tay cúi mình.  

 

Cũng là do Triệu Bân may mắn.  

 

Nhiều cường giả như thế mà lại không có lấy một người có Thiên Nhãn.  

 

Ma Tử lại có Thiên Nhãn, chẳng qua tên này cũng chỉ mới cảnh giới Huyền Dương, vẫn nên đợi ở ngoài sẽ an toàn hơn, chạy lung tung vào chưa chắc đã ổn, ai mà biết Triệu Bân đã dán bao nhiêu bùa ẩn giấu lên người mình.  

 

“Bên trong nhiều ý cảnh tiên gia, rất dễ lĩnh hội”.  

 

Triệu Bân bình thản nói, tùy ý sải bước ra.  

 

Mọi người đều ăn ý vội tránh đường.  

 

Triệu Bân dán lên thân bùa tốc hành, đạp không mà đi, bàn chân cách mặt đất khoảng ba tấc tạo cảm giác cao lớn, người có kiến thức nông cạn không khỏi kinh ngạc. Thiên Võ quá siêu phàm, nhưng với Triệu Bân, toàn thân đều lạnh lẽo, cũng hơi căng thẳng, ở đây… có nhiều cường giả như thế, hễ có ai nhìn ra thì hôm nay hắn không ra khỏi đây được nữa.  

 

Cũng may không ai nhận ra.  

 

Hắn dần đi xa dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người.  

 

Đại trưởng lão Ma gia đưa mắt tiễn hắn đi, ánh mắt hiện lên vẻ kỳ quái: Bóng lưng đó quen lắm!  

 

“Ý cảnh tiên gia!”  

 

Triệu Bân đi rồi, các cường giả lại lao đến đường tối như ong vỡ tổ.  

 

Đại trưởng lão và các cường giả Ma gia cũng đều bước vào, dĩ nhiên là tìm Triệu Bân.  

 

Thế là cái hố lớn dưới lòng đất kia rất đông người, hễ là người đi vào đều nhìn quanh bốn phía, thấy đàn tế cổ đó còn lại chút tiên khí, đúng là nơi của tiên gia.  

 

Không ít người đang tĩnh tâm ngồi thiền cảm ngộ.  

 

Cường giả Thiên Võ đã nói thì chắc chắn có ý cảnh, còn có thể gạt người ta được sao?  

 

“Người đâu rồi?”  

 

Cường giả Ma gia không có thời gian để cảm ngộ, đôi mắt ai nấy đều sáng quắc nhưng không nhìn thấy bóng dáng Triệu Bân.  

 

Nói đến cậu Triệu, hắn đã chuồn vào khu mỏ.  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK