Lúc này nói kẻ địch có trăm vạn hùng binh cũng không chính xác.
Sau khi Triệu Bân quần tảo, con số quân địch lúc này đã không còn đủ trăm vạn nữa.
Nữ soái cũng góp phần rất nhiều trong việc giảm con số đó xuống.
Dưới tay cô ta đã chết hơn mười vạn quân địch, nếu như trạng thái Kỳ Lân hóa có thể tiếp tục và thiên lôi trận có thể kéo dài thì bọn họ hoàn toàn có thể tiêu diệt toàn bộ quân Đại Nguyên.
Nữ soái không hề nhàn rỗi, trên tay của cô ta đang cầm Bá Vương cung của Triệu Bân, liên tục giương cung cài tên.
Lúc trước, cô ta đã suy yếu.
Giờ phút này chiến ý mà nữ soái bộc phát ra như lửa thiêu đốt, vì đang ở trong thể năng lượng Kỳ Lân cho nên nhưng vết thương trên người đều đã phục hồi như cũ, không chỉ có vậy, năng lượng Kỳ Lân còn dung nhập vào trong cơ thể của cô ta cho nên cô ta mới có thể lấy lại được chiến lực, mặc dù vẫn còn xa chiến lực đỉnh phong nhưng vẫn có thể thoải mái chém giết.
Nói không ngoa, thực lực của cô ta không kém gì Triệu Bân.
Cầm Bá Vương cung trong tay tiễn đi từng kẻ địch một, cảm giác hết sức thoải mái.
Đường đường là thống soái quân Xích Diễm mà lại rất sảng khoái khi lui về đánh phối hợp.
"Thần ta bấm ngón tay tính toán, chuyện này đúng là đồng vợ đồng chồng".
Nguyệt Thần vẫn còn thời gian để ngoái đầu nhìn lại, ý vị thâm trường nói.
Có câu nói, nam nữ phối hợp, làm việc không biết mệt.
Sau đó, cô ta lại thở dài bi ai.
Bi ai thay cho quân Đại Nguyên.
Trăm vạn hùng binh ngã rạp, cảnh tượng quá khủng khiếp!
Xem kìa, thiên lôi lại đánh xuống nữa!
Cũng may đây không phải là thiên kiếp, nếu không thì lại càng thêm náo nhiệt.
Ông!
Nguyệt Thần nhìn lên, thấy chúc phúc của thần có hơi chấn động một chút.
Nó dường như có linh tính, vì Nguyệt Thần nên mới run rẩy chấn động.
Cái người phụ nữ hoang đàng này, cái gì mà đánh giặc, cái gì mà phối hợp, sao cô không quay lại cẩn thận mà nhìn xem, chuyện quan trọng nhất lúc này chẳng phải là đối kháng lời nguyền của thần hay sao!
Nguyệt Thần không hài lòng thu tầm mắt lại, trừng mắt nhìn chúc phúc của thần, nói thật, bà đây không thích ngươi lắm đâu, ngươi đừng ép thần ta phải lớn tiếng mắng ngươi.
Chỉ có chín kiếp chúc phúc là đang cẩn trọng đối kháng với lời nguyền.
May là chỉ có một lời nguyền.
Nếu không thì cả chúc phúc của thần và Nguyệt Thần cũng không thể nào chống chịu nổi.
"Tiền bối, kẻ nào là thống soái Đại Nguyên?"
Triệu Bân vừa vung kiếm vừa liếc nhìn nữ soái hỏi.
"Kẻ có đầu trọc bóng lưỡng", nữ soái vừa bắn tên vừa trả lời.
Nghe vậy, Triệu Bân hít sâu một hơi.
Hắn liếc mắt nhìn quanh, kẻ có đầu trọc bóng lưỡng đầy rẩy xung quanh đây.
Hắn không nghĩ ngợi nhiều, cứ lao thẳng phía trước.
Không cần biết là ai, chỉ cần giết hết là được.
Á!
Những tiếng kêu la thảm thiết vang lên trên đường hắn lướt qua.