Kể từ khi hắn rời khỏi thành Thiên Thu thì hắn đã không nghĩ sẽ quay trở lại.
Nụ cười vui vẻ của mọi người dần dần mai một, bọn họ đã biết ngụ ý của Triệu Bân, hắn đã vô địch ở nhân gian cho nên phải đi trên Hồng Trần lộ, hành trình đó cũng là một hành trình nghịch thiên.
"Sau này gặp lại".
Triệu Bân cười khan rồi bước đi càng lúc càng xa.
Từ đầu đến cuối hắn không hề quay đầu nhìn lại, chỉ để lại cho thân nhân cùng bạn bè trong thành thiên thu một bóng lưng ảm đạm, nhưng khuôn mặt cùng dáng vẻ của hắn đã khắc sâu vào linh hồn của bọn họ từ lâu.
"Sau này gặp lại".
Nhược Thủy vẫy vẫy bàn tay nhỏ bé, đôi mắt đẹp tràn ngập hơi nước.
Bên cạnh cô bé, Nhan Như Ngọc, nhóc hám tiền, Huyễn Mộng, Xích Yên... cũng rơm rớm nước mắt.
"Sau này gặp lại".
Ma Tử hít sâu một hơi, nhìn theo bóng lưng Triệu Bân đi xa.
Tương tự như vậy, Ngưu Oanh, Kiếm Nam, Một Chiêu Tuyết, Lâm Tà, Tô Vũ, Tinh Hồn, Man Đằng, tiểu Vô Niệm, Vương Trác, tiểu Bất Phàm, quỷ đầu to, tiểu Vụ Linh,... cũng đều đang nhìn theo.
"Ta một chút cũng chưa kịp chuẩn bị", lão già râu chữ bát thở dài buồn bã nói.
"Hắn là chân long, phải bay lên chín tầng mây", lão đạo áo liệm thâm trầm nói.
Lời này không ai phản bác, từ khi bắt đầu tu luyện võ đạo hắn luôn phải đi trên những con đường nghịch thiên.
"Ngày này tháng nọ năm kia, người nào đó... đã đi rồi", Diêm La Mặt Quỷ lại lấy ra quyển sổ nhỏ, hạ bút viết một chút, Lạc Hà đã ngủ say, hắn ta sẽ thay cô ta ghi nhớ chuyện này.
“Tại sao ta lại buồn thế nhỉ?”, Thương Khung lẩm bẩm.
Suốt tám ngàn năm ông ta mới được gặp một hậu bối tài giỏi đến thế, vậy mà đã đi rồi sao?
Haiz!
Dưới bầu trời.
Có rất nhiều tiếng thở dài.
Người đó đã đi rồi.
Lần này từ biệt không biết năm nào mới có thể gặp lại.
Lần này từ biệt có lẽ cũng là vĩnh biệt.
Dưới ánh trăng.
Triệu Bân vừa đi vừa uống rượu, đi thẳng về hướng đông.
Mệnh cách thiên sát cô tinh đã định cho hắn một đời cô tịch.
Vừa đi tới một nơi thì hắn liền biến mất.
Hoặc là nói, hắn đã đụng phải không gian thay đổi.
Lúc hắn xuất hiện trở lại thì đang ở một vùng biển rộng mênh mông vô bờ.
Nơi đây là Nam Vực, bây giờ đã trở thành địa bàn của triều Long Đại Hạ.
Trời xui đất khiến?
Đến nơi đến chốn?