“Mau mau, Mộ gia xảy ra chuyện rồi”.
Cảnh tượng phồn hoa càng thêm huyên náo vì câu nói này.
Triệu Bân nghe vậy mà nhíu mày, vội vàng rảo bước nhanh hơn.
Người hóng chuyện lúc nào cũng rất nhiều, họ không xem hội đèn nữa, chạy thẳng về phía ấy.
Quả thực, Mộ gia gặp chuyện rồi.
Từ xa nhìn lại, cửa lớn phủ đệ Mộ gia đóng im ỉm, trước cửa có hai hàng người mặc áo đen đứng sừng sững, sát kiếm giắt bên hông, khí thế âm lãnh. Người nào hiểu nhiều biết rộng vội vàng lùi ra xa, tuy không biết những người này, nhưng họ nhận ra đồ đằng trên hắc bào của họ.
“Lão đạo, những người này có lai lịch thế nào?”, có người tò mò hỏi.
“Là người của Đại Tế Ti hoàng tộc”, các lão bối thì thầm.
“Mộ gia chọc phải Đại Tế Ti?”
“Tám phần là vậy”.
“Chẳng trách không thấy thành chủ ra hòa giải”.
Trước phủ đệ của Mộ gia tụ tập khá nhiều người, nhưng hiếm ai tiến tới. Phàm là người có chút kinh nghiệm đều biết rằng Đại Tế Ti không dễ đụng tới, đến cả thành chủ cũng không dám xen vào, huống hồ là họ. Mấy gia tộc giao hảo cùng Mộ gia cũng không dám tham gia, chọc vào Đại Tế Ti sẽ bị tru di cửu tộc.
Trước đại đường của Mộ gia.
Đám đông ồn ào.
Toàn là người của Mộ gia, gia chủ, trưởng lão, đệ tử, nam, phụ, lão, ấu về cơ bản đều ở đây hết. Họ bị xua tới đây, có ai tính người nấy, đa số đều bị thương, trong đó có vài trưởng lão còn bị thương không hề nhẹ, số ít đã nằm liệt, số nhiều thì hôn mê, khung cảnh cực kỳ đẫm máu.
Mộ Chiêu Tuyết cũng có mặt, miệng trào máu tươi, mặt mũi trắng bệch, vết thương rất nặng. Cô ta vốn ở trong Thiên Tông, hôm qua mới về nhà thăm người thân, đêm nay đã có người đánh tới tận cửa, đã vậy còn là người của Đại Tế Ti. Đúng là vênh váo quá mức, xông vào Mộ gia, không phân biệt phải trái trắng đen đã ra tay đánh người.
Cùng có mặt ở đó là Tư Không Kiếm Nam.
Hắn ta ở đây cũng không hề lạ, bởi được Chiêu Tuyết lôi tới gặp mặt trưởng bối. Nhạc phụ nhạc mẫu thì gặp rồi, nhưng mơ mơ hồ hồ đụng phải chuyện này. Mộ Chiêu Tuyết bị thương rất nặng, hắn ta cũng không khá hơn là bao. Căn cơ của hắn ta không hề yếu, thế nhưng đội hình của đối phương quá hùng hậu, kẻ nào cũng là phường tàn ác.
Ở phía đối diện toàn là những kẻ mặc đồ đen.
Người do Đại Tế Ti phái đến không hề ít, yếu nhất cũng là võ tu Địa Tạng tầng tám. Hai người đứng đầu, họ từng gặp qua, hai lão già một trắng một đen, thường gọi là Hắc Sơn lão quỷ và Bạch Sơn lão quỷ. Đêm nay chính họ dẫn người đánh tới nơi, cũng chính họ đả thương lão tổ Mộ gia.
“Giao ra đây!”, Hắc Sơn lão quỷ thờ ơ nói.
“Bắt nạt người khác trắng trợn thế ư?”, lão tổ Mộ gia lạnh lùng hỏi.
“Bắt nạt ngươi thì đã sao”, Bạch Sơn lão quỷ cười gằn.