Mục lục
Vô thượng Luân hồi chi môn - Triệu Bân (Truyện full tác giả: Bân Bân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



 

Bất lực, lão ta phải nhìn sang Dương Huyền Tông và Linh Lung.  

 

Ngụ ý của lão ta rất rõ ràng: hai người mau giúp ta giải quyết êm đẹp chuyện này đi chứ!  

 

“Có thể dùng tiền giải quyết thì không phải là chuyện lớn”, Dương Huyền Tông phất tay nói.  

 

"Ừm... sư điệt đã giác ngộ ra được chuyện này thì trong lòng ta cũng cảm thấy rất an ủi", Linh Lung nhàn nhạt nói.  

 

Lời này vừa nói ra thì tất cả mọi người liền hiểu: chuyện này có thể dùng tiền mua mạng!  

 

Cơ Ngân có vẻ như cũng không phản đối, rõ ràng cũng đồng ý.  

 

Ân Trú hít sâu một hơi, phất tay phóng ra ngoài một tấm bùa lưu trữ.  

 

Bên trong tấm bùa lưu trữ này chứa đầy ngân phiếu, số lượng phải lên tới trăm vạn lượng bạc.  

 

"Ta là ăn xin sao?", Triệu Bân nhìn cũng không thèm nhìn.  

 

“Vậy ngươi muốn bao nhiêu?”, Ân Trú hừ lạnh hỏi.  

 

“Năm trăm ngàn vạn”, Triệu Bân thờ ơ nói.  

 

Phụt!  

 

Khụ khụ!  

 

Triệu Bân vừa dứt lời thì liền nghe thấy trong đám đông vang lên tiếng sặc nước, dường như tất cả đều đang nghẹn ngào.  

 

Bọn họ không nghe lầm, không phải năm mươi lượng, không phải năm mươi vạn lượng mà là năm trăm ngàn vạn lượng.  

 

Giờ phút này có rất nhiều người đã được mở mang đầu óc, một lần đòi tiền chuộc liền đòi năm trăm ngàn vạn lượng, chính là một núi bạc đó! Cho dù có xếp ghế ra ngồi chăm chỉ đếm bạc cũng phải tốn mất vài ngày mới đếm hết!  

 

“Có phải quá độc ác rồi không?”, Dương Huyền Tông nhỏ giọng nói.  

 

"Đại Tế Ti có tiền".  

 

Linh Lung cũng ho khan và bị kinh ngạc một chút.  

 

Không hổ là nhân tài, lời vừa nói ra liền khiến thế nhân kinh sợ.  

 

“Ta nghe không rõ, ngươi muốn bao nhiêu?”, hai mắt Ân Trú đỏ bừng, nghiến răng nghiến lợi hỏi lại.  

 

“Năm trăm ngàn vạn”.  

 

"Khẩu khí lớn lắm!"  

 

“Sáu trăm ngàn vạn”.  

 

"Ngươi…"  

 

“Bảy trăm ngàn vạn”.  

 

"Cơ Ngân..."  

 

“Tám trăm ngàn vạn”.  

 

“Ta giết ngươi!”, Ân Trú tức giận, lại đánh ra một chưởng.  

 

Phụt!  

 

Đáp lại lão ta, chỉ có máu tươi chói mắt phun lên.  

 

Triệu Bân đã xé xuống một cánh tay của Ân Minh.  

 

"Lần sau sẽ là đầu của hắn ta".  

 

Triệu Bân thản nhiên nói, ánh mắt vô ưu vô hỉ, vô hận vô giận, sự bình tĩnh của hắn khiến cho ngay cả hoàng phi Vũ Linh cũng phải run sợ, nếu như còn dám kích động hắn thì hắn chắc chắn có thể làm bất cứ chuyện gì, chẳng hạn như bóp nát đầu Ân Minh.  

 

Dưới bầu trời, đám đông đang chờ đợi.  

 

Dưới bầu trời, bầu không khí trở nên yên tĩnh chết người.  

 

Thậm chí còn có thể nghe thấy tiếng trái tim của tất cả mọi người đang đập thình thịch.  

 

Đối thoại giữa Cơ Ngân và Ân Trú không chỉ đơn giản rõ ràng mà còn rất ly kỳ.  

 

Mỗi lần Ân Trú nói một câu thì Cơ Ngân liền thêm vào một trăm ngàn vạn lượng.  

 

Không sai, một câu một trăm ngàn vạn lượng.  

 

Đừng nói đến bọn tiểu bối, ngay cả lớp tiền bối như chưởng giáo Dương Huyền Tông, đồ nhi Hồng Uyên Linh Lung, hoàng hậu Đại Hạ Vũ Linh, cường giả cùng sát thủ của các quốc gia,… trong lòng đều thầm kinh hãi, không thấy thì không biết, vừa thấy liền cảm thấy giật mình thon thót.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK