Mục lục
Vô thượng Luân hồi chi môn - Triệu Bân (Truyện full tác giả: Bân Bân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Thượng Dương chân nhân không nói lời nào, hai mắt híp lại, cố căng mắt ra muốn nhìn rõ lai lịch của Triệu Bân, sát ý đáng sợ của lão ta cũng đã khóa chặt Triệu Bân, trong nháy mắt liền có thể ra đòn tuyệt sát.  

 

Nhưng sau khi căng mắt nhìn một lúc lâu thì lão ta vẫn không thể nhìn ra được lai lịch của Triệu Bân.  

 

Không phải do nhãn giới của lão ta không đủ cao mà là do đối phương đã sử dụng quá nhiều bùa che lấp cấp cao.  

 

 

 

Triệu công tử rất tự tin về điều này. Để che giấu thể phách, không biết hắn đã dùng bao nhiêu bùa chú, cái nào cũng có cấp bậc cao. Nếu quy đổi ra tiền tài chắc cũng phải tới mấy chục ngàn vạn, vô cùng “chịu chi”.  

 

Cũng chẳng sao...  

 

Tài nguyên mà hắn tiêu hao sẽ được tính lên đầu Thượng Dương hết.  

 

Thượng Dương đang nhìn trộm hắn, hắn cũng đang nhìn trộm Thượng Dương. Trước đó vì khoảng cách xa quá nên không thấy rõ, bây giờ lão ta ở ngay trước mặt, cách hắn không xa nên hắn trông thấy rõ ràng hơn. Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thẳng vào bản tôn Thượng Dương, đúng là quá khủng khiếp. Không biết lão ta thừa kế huyết mạch gì mà khải tượng cổ xưa diễn hóa lồng vào nhau.  

 

Người trong thiên hạ đều nín thở, lặng lẽ đợi phần sau.  

 

Nhiều người tỏ ra kỳ vọng, mong Thượng Dương chỉ ra được thân phận của đối phương.  

 

Nhưng đợi qua hồi lâu mà không thấy Thượng Dương lên tiếng, điều này khiến mọi người rất chấn động, tới cả cao thủ Thiên Võ mà cũng không nhìn thấu được đối phương ư? Tên bắt cóc tống tiền này chuẩn bị kỹ càng quá nhỉ!  

 

“Nhìn đủ chưa?”, Triệu Bân vừa gõ tàn thuốc vừa hỏi.  

 

“Lão phu và ngươi có thù oán gì?”, Thượng Dương lạnh lùng nói, đôi mắt đã đỏ ngầu.  

 

“Ngươi có nhớ, trong một đêm khuya khoắt từ rất nhiều năm về trước, gió lạnh thổi thốc từng cơn, Thượng Dương ngươi đã tiêu diệt toàn bộ gia đình ta? Nhưng ngươi vẫn để lọt lưới, chừa lại một nhân khẩu là ta! Xưa nay giết người đền mạng, nhưng lão phu phải đòi lại chút lợi lộc đã”, Triệu Bân nhả một vòng khói, khoanh chân nghiêm túc kể chuyện cho đám đông nghe. À không đúng, phải là nghiêm túc bịa chuyện chứ.  

 

Với bản tính của Thượng Dương, chắc chắn từng làm không ít chuyện tồi tệ.  

 

Rốt cuộc Thượng Dương từng tiêu diệt bao nhiêu gia tộc, e rằng chính lão ta cũng không biết.  

 

Thế nên cứ tha hồ bịa chuyện.  

 

Khỏi phải nói, lời này của hắn thực sự hù dọa được người khác.  

 

Đôi mắt già nua của Thượng Dương lại phải nheo vào, hàng lông mày nhíu chặt. Lão ta cố gắng nhớ lại chuyện năm ấy, bởi vì đời này lão từng tiêu diệt rất nhiều gia tộc. Có lẽ vì nhiều quá nên lão ta thực sự không nhớ rõ nữa rồi.  

 

Nhiều người trong đám đông nghe thấy mà gãi đầu.  

 

Trong trí nhớ của họ thì Thượng Dương đức cao vọng trọng, tâm địa thiện lương, nào đã từng chém giết gì ai? Bây giờ lời nói của kẻ bắt cóc thực sự khiến họ cảm thấy khó tin, sự việc từ rất nhiều năm về trước ư?  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK