Mục lục
Vô thượng Luân hồi chi môn - Triệu Bân (Truyện full tác giả: Bân Bân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Lúc này, còn có một tia sáng từ trong cơ thể cô ta vụt lên trời, biến thành một hiện tượng kỳ lạ trong không trung, đấy là những đóa hoa rực rỡ, nở khắp bầu trời đêm, khiến rất nhiều người phải ngước mắt nhìn.  

 

“Vậy cũng được sao?”, Man Đằng gãi đầu.  

 

“Tạo hóa ở khắp mọi nơi”, Tô Vũ xuýt xoa.  

 

Xích Yên hít một hơi thật sâu, vì lột xác đắc đạo, sức mạnh thần bí trong huyết mạch tiềm ẩn bộc phát ra giúp năng lực của cô ta tăng thêm một bậc nữa, đẩy cô ta vượt qua được bước cuối cùng, vượt được ải như ý nguyện.  

 

Vân Yên tiến về trước, dùng chân nguyên xoa dịu cơ thể cho cô ta.  

 

“Cố gắng hết sức thì được rồi, đừng cưỡng cầu”.  

 

Mục Thanh Hàn khẽ nói, nàng ta đang nhìn xuống Lăng Phi.  

 

Trong bốn đệ tử của đỉnh Tử Trúc đã có ba người qua được ải, chỉ còn một mình Lăng Phi vẫn ở thang trời.  

 

“Dù có bò cũng phải bò cho lên”.  

 

Trông Lăng Phi nhỏ con vậy thôi chứ ý chí lại rất kiên định.  

 

Không ngờ uy áp đáng sợ đó lại tạo ra cơ duyên cho nó. Nó vốn mang dáng dấp của một đứa trẻ hai, ba tuổi, giờ đang cao dần lên, đấy cũng là một loại đắc đạo, sức mạnh trong cơ thể cũng được gia tăng thêm.  

 

“Vậy cũng được à?”, Man Đằng lại nhích khóe miệng.  

 

“Vốn dĩ hắn đâu có yếu kém”, Dương Phong mỉm cười và nói.  

 

“Nhất Phi Trùng Thiên”.  

 

Lăng Phi cũng hét lên, nó đứng bật dậy, tiến lên từng bước, cố gắng vượt qua. Chỉ có điều, sau khi bước qua nấc thang cuối cùng, nó lại quay về với dáng vẻ của một đứa trẻ.  

 

Dù có nói thế nào đi nữa thì nó cũng đã vượt qua, có điều Lăng Phi cũng bị thương rất thê thảm.  

 

Triệu Bân tiến về trước và cũng xuất chân nguyên, xoa dịu cơ thể cho đồng môn.  

 

“Sư phụ, có phần thưởng gì không?”, Lăng Phi mỉm cười.  

 

“Muốn phần thưởng gì cơ? Chả nhẽ còn muốn sư phụ múa thoát y cho ngươi xem à?”, Triệu Bân lanh mồm, hồ đồ tiếp lời nhưng khi nói xong thì thì lại thấy hối hận, hắn cứ cảm thấy lạnh sống lưng.  

 

Nếu Vân Yên nổi đóa thì sẽ không phải là trường hợp nhỏ đâu.  

 

Thời hạn ba canh giờ nói ngắn không ngắn mà nói dài cũng không dài.  

 

“Dừng”.  

 

Bạch Huyền Thạch vừa lên tiếng thì thang trời liền tắt ánh sáng.  

 

Sau đó là những tiếng than thở, các đệ tử vẫn còn ở trên cầu thang đều chỉ biết lắc đầu, do năng lực của họ yếu, không thể đi hết được cầu thang trong thời gian quy định, vẫn phải đợi thêm ba năm nữa.  

 

“Đi theo ta”.  

 

Bạch Huyền Thạch vuốt râu, quay đầu bỏ đi.  

 

Các đệ tử qua được thang trời đều vội vã theo sau.  

 

Nói ra thì thật trùng hợp, những đệ tử qua được cuộc sát hạch này vừa hay đúng một trăm lẻ tám người.  

 

“Kịch hay hết rồi, giải tán đi”.  



Các trưởng lão ở phía sau đều lần lượt rời đi, sắc mặt mỗi người một vẻ, ai có đệ tử vượt qua được thang trời thì đương nhiên là mặt mày sẽ hớn hở, còn ai có đệ tử không qua được cuộc sát hạch thì âu sầu buồn bã. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK