Mục lục
Vô thượng Luân hồi chi môn - Triệu Bân (Truyện full tác giả: Bân Bân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Triệu Bân hít một hơi thật sâu, có những lời hắn cũng không tiện nói ra miệng, để Tiên Lôi nói thay mình cũng khá là thích hợp, vừa phải lấy tâm pháp ra vừa mượn thêm Thiên Lôi, dù sao cũng phải cho chút gì đó chứ.  

 

“Tất nhiên là thế rồi".  

 

Diệp Thương cười sang sảng, có hi vọng rồi, trông ông ta cũng trẻ ra nhiều.  

 

Ông cũng không chậm trễ, vội vàng khoanh chân ngồi xuống, thầm đọc tâm quyết thep tâm pháp, Tiên Lôi cũng nhanh chóng chui vào trong người ông ta, tạo thành một mảnh lôi điện, bao lấy nguyên thần Diệp Thương.  

 

 

 

Ưm…!  

 

Một khi đã bắt đầu vận dụng Tẩy Phách Dịch Hồn Kinh, nguyên thần sẽ run lên dữ dội.  

 

Diệp Thương trầm giọng rên lên một tiếng, khóe miệng chảy đầy máu tươi.  

 

Đau!  

 

Rất đau.  

 

Người khai sáng ra bí pháp này chắc chắn là một kẻ điên.  

 

Đó là sự đau đớn đến từ tận linh hồn, còn khó chịu hơn cả lăng trì, có lẽ do quá đau, ông ta lại ho ra mấy ngụm máu, cũng vì quá đau, ý thức của ông ta cũng dần trở nên mơ hồ, thiếu điều thăng thiên về trời.  

 

Cũng may.  

 

Ham muốn sống còn của ông ta vẫn rất kiên định.  

 

Ông ta cũng không sợ chết, mà chỉ sợ người Diệp gia bị người ta bắt nạt, chuyện hôm nay chính là một minh chứng rõ rành rành, ông ta vẫn còn sống, Hầu gia đã không hề kiêng nể gì như thế, nếu ông ta chết rồi, đối phương lại chả điên cuồng thoải mái đánh cướp ư.  

 

Ta muốn sống.  

 

Chấp niệm đó đã giúp ông ta chống đỡ, Diệp Thương điên cuồng vận dụng tâm pháp.  

 

Đau đớn đáng sợ khiến ông ta liên tục kêu rên, cơ thể cũng muốn nứt ra, máu tươi trong người theo khe hở chảy ra ngoài, cả người đầy máu, gương mặt hiền lành trước đó trở nên dữ tợn hơn rất nhiều.  

 

Thấy ông mình như thế, tay Diệp Lan siết thành nắm đấm.  

 

Đây rốt cuộc là thứ công pháp gì mà cả một Động Hư đỉnh phong như ông nội cô ta cũng không thể chịu nổi cơn đau đó.  

 

“Chịu đựng đau đớn thì mới có thể gặp được cơ may”.  

 

Triệu Bân nói đầy bí ẩn, hắn đã sớm đoán được tình huống này.  

 

Tu luyện Tẩy Phách Dịch Hồn Kinh đau đớn thế nào, hắn là người biết rõ nhất, nhưng sau cơn đau đó, ông ta sẽ cực kỳ thoải mái.  

 

Chờ xem!  

 

Đến khi dần quen được rồi.  

 

Diệp Thương sẽ rất thích cảm giác đau đớn đó.  

 

Mỗi một lần đau đều là cơ duyên, là may mắn.  

 

Không cần hắn phải nói, Diệp Lan cũng đã trông thấy vết thương nguyên thần của ông nội cô ta dần dần khép lại, tuy tốc độ rất chậm nhưng đúng là nó đang được hồi phục, khỏi hoàn toàn chỉ là vấn đề thời gian.  



"Cầm lấy sao chép lại đi!” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK