Mục lục
Vô thượng Luân hồi chi môn - Triệu Bân (Truyện full tác giả: Bân Bân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Kẻ lừa đảo còn chưa kịp mở miệng thì đã có người lên tiếng trước.  

 

Lời này truyền đến từ trong góc, chính là do Triệu Bân đã ra giá.  

 

Lời này vừa truyền ra thì tất cả mọi người đều quay đầu nhìn xem là tên ngốc nào vừa nói.  

 

"Ngươi rảnh tiền quá hay sao?", Nhan Như Ngọc liếc mắt nhìn hắn hỏi.  

 

Nhắc đến tiền bạc rảnh rỗi thì đúng là hắn có rất nhiều, trước đó hắn đã lấy được cả gia sản của Ân Trú.  

 

Nữ soái im lặng, cô ta biết rõ Cơ Ngân, hắn sẽ không bao giờ chịu thiệt. Cây quạt gấp này chắc chắn có chỗ bất phàm, chỉ có điều nhãn giới của cô ta không đủ cao để nhìn thấy manh mối.  

 

Ta cũng không nhìn ra manh mối gì.  

 

Đây là suy nghĩ thật sự của Triệu Bân.  

 

Sở dĩ hắn ra giá là do cây thần tạo hóa đang rung lên.  

 

Cây thần tạo hóa chỉ rung lên khi nhìn thấy bảo bối lớn.  

 

"Đúng là tên ngốc đốt tiền".  

 

Ánh mắt của tất cả mọi người đều biểu hiện thái độ này.  

 

Kẻ lừa đảo bên kia cũng đã bỏ tay xuống, xem ra không cần cứu vãn tình hình nữa.  

 

"Một trăm mười vạn, có ai ra giá nữa không?"  

 

Túy Lão lại nói một câu cho đầy đủ thủ tục.  

 

Lão ta không hỏi thì thôi, vừa mới hỏi thì thật sự có người đã ra giá.  

 

"Một trăm hai mươi vạn, thiếu chủ ta lấy".  

 

Lời nói truyền ra từ tầng ba, là Cát Dương đã ra giá.  

 

Khách đấu giá nghe xong đều nhướng mày.  

 

Triệu Bân đảo mắt liếc nhìn lên tầng ba.  

 

"Còn có ai ra giá nữa không?", Tuý Lão lại hỏi.  

 

“Đừng lãng phí thời gian nữa, không có ai ra giá nữa đâu, mau chuyển sang món tiếp theo”, Cát Dương sốt ruột nói, lời nói rất thản nhiên, cứ như thể chiếc quạt gấp kia đã là của mình.  

 

"Nếu không có ai ra giá thì..."  

 

"Hai trăm vạn", Triệu Bân lại lên tiếng.  

 

Nghe vậy, tất cả mọi người đều quay đầu lại nhìn hắn, không ngờ hắn lại dám tranh đoạt bảo bối với Cát Dương.  

 

“Thú vị”, Cát Dương cúi đầu liếc nhìn Triệu Bân: "Năm trăm vạn".  

 

"Một ngàn vạn", Triệu Bân vẫn tiếp tục.  

 

"Dám tranh đoạt bảo bối với ta, ngươi có cửa sao?", Cát Dương nhếch miệng nói: "Hai ngàn vạn".  

 

Ực!  

 

Khách đấu giá đều nuốt nước miếng, một cây quạt rách nát lại được đẩy lên tới giá hai ngàn vạn?  

 

Không hổ là gia tộc siêu lớn, không hề quan tâm đến tiền bạc, vừa mở miệng là đã tăng lên một ngàn vạn rồi.  

 

Ở đây làm gì có ai quyết đoán đến mức độ này!  

 

Đúng là mạnh vì gạo bạo vì tiền!  

 

Người vui nhất chính là Túy Lão, chính lão ta cũng phản ứng không kịp với niềm vui bất ngờ này.  

 

“Gài hắn ta như vậy là đủ rồi”, Nhan Như Ngọc nhắc nhở, mặc dù cô ta cũng muốn nhìn thấy Cát Dương suy sụp nhưng cô ta cũng không dám làm như vậy, một cây quạt rách có giá tận hai ngàn vạn, muốn mang nó về thờ cúng hay sao?  

 

Nữ soái không nói, cũng không khuyên can.  

 

Bởi vì cô ta tin tưởng tên nhóc này.  

 

"Sao không ra giá nữa đi?", Cát Dương bật cười nhìn Triệu Bân: "Hay là ngươi không còn tiền nữa rồi?"  

 

Tên này quả thật rất kiêu ngạo.  

 

Nhưng hắn ta quả thật có đủ nội tình để kiêu ngạo.  

 

Đây cũng là niềm vui của hắn ta khi tham gia vào hội đấu giá.  



Hắn ta rất thích nhìn thấy người khác không phục nhưng vẫn phải bất lực. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK