Đối với lão ta, đó sẽ là cơ hội ngàn năm khó gặp.
Cả Huyết Tôn và Ác vương có cùng ý tưởng, cặp đôi này đúng là cá mè một lứa, dưới ánh trăng mờ, một người xuất hiện ở phía Đông, một người xuất hiện ở phía Tây, kẻ nghiến răng nghiến lợi, người thì mặt mũi hằm hằm, bọn họ đều bị thua dưới tay Triệu Bân, sao có thể không tìm hắn báo thù cho được.
Nghĩ tới nghĩ lui.
Cả ba đều chọn cách từ bỏ.
Cả ba đều trọng thương, mà bên kia lại tập trung quá nhiều cao thủ, chẳng nói người khác, chỉ nói đến Ma Quân Bất Diệt và Hồng Uyên Đại Hạ thôi cũng đã đủ khiến họ mệt thân rồi, đừng nên tạo nét tạo đường làm gì!
Nhưng chuyện này vẫn chưa kết thúc.
Cả ba đều ẩn mình vào bóng tối, không còn thấy đâu nữa.
Trước khi đi, cả ba cách không liếc mắt nhau, Ác vương còn đỡ, ánh mắt Huyết Tôn nhìn Ân Trú lại đầy sự hung tàn bạo ngược, con chó do mình nuôi lại suýt cắn chết.
“Chúng ta liên minh được không?”
Có giọng nói từ xa truyền đến từ phía Ân Trú bỏ đi.
Chỉ Huyết Tôn và Ác vương có thể nghe thấy câu nói đó.
Hai người họ đều không đáp lại.
Im lặng là đồng ý!
Có cùng chung kẻ địch, hợp tác là sự lựa chọn tốt nhất.
Chẳng qua, trước khi bắt tay với nhau, có vài chuyện cần phải nói cho rõ, Huyết Tôn rất muốn tìm Ân Trú tâm sự chuyện đời. Không nói rõ ràng, không cho lợi ích thì sao có thể bỏ qua chuyện bản thân bị lừa được.
Uỳnh!
Ba người vừa mới đi, Nguyệt Thần Pháp Tắc liền bị Triệu Bân đánh tan.
Giống như mấy lần trước, cô ta nhanh chóng tái tạo lại sấm sét vẫn giằng xé như cũ, vẫn chẳng thấy rõ gương mặt.
Tới đi!
Triệu Bân sôi sục ý chí chiến đấu, không ngừng tấn công.
Cục diện vẫn chưa có gì thay đổi, Nguyệt Thần Pháp Tắc vẫn liên tục bị đánh tan.
Trong lúc bị đánh tan, uy thế của cô ta yếu dần đi, sấm chớp cũng nhạt dần.
Cũng có nghĩa là thiên kiếp đang đi tới hồi kết, Triệu Bân đã vượt qua được thời kỳ khó khăn nhất.
Ổn rồi!
Ông già tóc bạc khẽ mỉm cười, thuận tay lấy ra một bình rượu.
Cả đời ông ta chưa từng phải kinh ngạc mở to mắt như thế lần nào, nhưng hôm nay lại phải bất ngờ trước Triệu Bân.
Đã nói rồi mà, phàm giới không phải nơi bình thường, không ra nhân tài thì thôi, vừa có là cấp bậc nghịch thiên, người như Triệu Bân, dù ở tiên giới hay thần giới, hắn đều thuộc dạng nhân vật xuất chúng.
Theo ông ta cũng phán đoán nhất định là cục diện đã ổn rồi.