Hay nói cách khác, là Cửu Vĩ hồ chủ động Cửu Vĩ hóa. Không thể không dùng, vì nếu không dùng thì Ân Minh sẽ bị giết ngay lập tức. Ân Minh không theo kịp thuấn thân, nhưng nó thì có thể, bởi vậy mới dùng Cửu Vĩ hóa để phòng ngự.
Ầm!
Bùm!
Cửu Vĩ hóa quá lớn, quán rượu không chứa nổi nên đổ vỡ cả, nóc nhà bị văng ra xa, gạch ngói, gỗ nát, trụ cột bay khắp nơi, những người đang ở trong quán rượu cũng bị liên lụy, phần lớn đều bị chôn vùi đến hộc máu. Không phải tất cả mọi người đều có thể chịu nổi uy áp của Cửu Vĩ, những người đi trên phố cũng bị liên lụy theo, đang đi ngon lành, tự nhiên quán rượu đổ sập, đập lên mặt khiến ai cũng ngỡ ngàng, vẫn chưa kịp đứng vững thì đã bị khí áp thì Cửu Vĩ hất bay lộn nhào.
Phố phường nhộn nhịp bỗng trở nên hỗn loạn.
Đương nhiên nhân vật chính là Triệu Bân cũng tả tơi.
Cửu Vĩ rất giỏi, có thể đuổi sát nút khi hắn dùng thuấn thân.
Vì vậy, hắn khó có thể giết chết Ân Minh bằng một kiếm.
Tử Y Hầu vẫn là người rất có tài phán đoán, nhân lúc hỗn loạn lão đã chạy ra ngoài, nếu như giờ mà bị trúng đòn thì sẽ rất xấu hổ
“Cửu Vĩ?”
Người đời kinh ngạc, nhận ra Ân Minh ngay lập tức.
Vì nhận ra hắn ta nên mặt ai cũng tối sầm, đúng là ăn ở không, ở Đế Đô mà cũng dám dùng Cửu Vĩ hóa, hơn nữa còn là trong quán rượu, có biết người đông thì dễ xảy ra án mạng không?
Mọi người nhìn sang người đứng trước mặt Ân Minh và lại một lần nữa kinh ngạc.
Đấy là Cơ Ngân.
Vậy thì không còn vấn đề gì nữa rồi.
Hai tên đó có thù với nhau, không thể gặp nhau, hễ gặp nhau là sẽ phải đánh nhau.
Ở Đế Đô mà cũng đánh nhau thì có hơi xấc xược rồi, không coi pháp tắc ra gì à?
Ầm, bùm.
Lúc mọi người đang nhìn thì hai người họ đã bắt đầu đánh nhau.
Không khó để nhận ra, Triệu công tử hoàn toàn nằm ở thế hạ phong, Ân Minh có thể dùng Cửu Vĩ hóa nhưng hắn thì lại không thể dùng kỳ lân hóa. Trong trận chiến ở ma cung, sức mạnh của kỳ lân đã bị không gian nuốt chửng, đến nay vẫn chưa hồi phục.
Nhưng cũng không sao.
Hắn có tiên lực hộ thể, không chết được.
Nếu như đã không chết được thì cứ chơi lớn một trận luôn.
Hắn đánh mấy hiệp thì quay đầu bỏ chạy, vừa chạy vừa không quên hét “cứu với”.
“Chạy đi đâu?”
Ân Minh nghiến răng nghiến lợi, đuổi theo mãi không chịu thôi.
Hắn ta nhìn ra rồi, Triệu Bân không thể động tới Kỳ Lân hóa.