Mục lục
Vô thượng Luân hồi chi môn - Triệu Bân (Truyện full tác giả: Bân Bân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 
             “Cảnh giới Chuẩn Thiên”.  

             Triệu Bân giật mình bật thốt, mở mắt.  

             “Cái gì?”, Ma Tử đi tới.  

             “Trong địa cung này vẫn còn một cao thủ tộc xác chết có cảnh giới Chuẩn Thiên”, Triệu Bân vội nói.  

             Ầm! Ầm! Ầm!  

             Hắn còn chưa dứt lời thì đã nghe thấy tiếng ầm ầm.  

             Âm thanh rất lớn, tuyệt đối không phải là cảnh giới Địa Tạng đối chiến, là cảnh giới Chuẩn Thiên đang khai chiến.  

             Như những gì Triệu Bân đoán, đúng là cảnh giới Chuẩn Thiên của tộc xác chết đang đánh nhau với các vị trưởng lão.  

             Thứ đáng ghê tởm không chỉ có thế, mà là cảnh giới Chuẩn Thiên của tộc xác chết lại triệu hồi ra hai con rối xác, đều là cấp bậc Chuẩn Thiên, cộng thêm bản tôn nữa tức là ba cảnh giới Chuẩn Thiên, đánh với đại trưởng lão và nhị trưởng lão, rõ ràng là ba đánh hai.  

             “Bất ngờ ngoài ý muốn mà!”  

             Triệu Bân hít một hơi thật sâu, đi về hướng đó.  

             Ma Tử cũng theo sát ngay sau.  

             Xem ra trước đó bọn họ không dùng đến thuấn thân tuyệt sát cùng Ma Luân Huyết Tế là lựa chọn cực kỳ chính xác, cũng may lúc nãy họ cầm kiếm đánh, chống lại lão già hắc bào cảnh giới Địa Tạng tầng thứ sáu vẫn chưa đáng để họ phải dùng đến quân bài tẩy, muốn đánh cũng phải đánh với cảnh giới Chuẩn Thiên, nếu phối hợp ăn ý thì một đòn có thể khiến đối phương bị thương nặng.  

             Điểm này, lúc đánh lục trưởng lão Ma quật đã là một minh chứng rất tốt.  

             Nếu không ba cảnh giới Chuẩn Thiên của Ma gia cũng không thể phong ấn thoải mái như thế, cảnh giới Chuẩn Thiên mặt dày bỏ chạy thì dù ba đánh một cũng rất khó ngăn cản.  

             Thế nên mới nói dẫn hai người họ đến đây cũng không hẳn chỉ là đến cho có.  

             Tuy chỉ là binh nhì nhưng thỉnh thoảng cũng có thể trọng dụng.  

             “Tam trưởng lão, nhanh chóng tiến vào đây”.  

             Ma Tử nám bùa đưa tin cho tam trưởng lão bên ngoài.  

             Muốn giam giữ cảnh giới Chuẩn Thiên của tộc xác chết thì cần ba vị trưởng lão cùng hợp tác.  

             Dù sao ba trưởng lão của Ma gia cũng chỉ mới thăng cấp lên cảnh giới Chuẩn Thiên, đánh với cảnh giới Chuẩn Thiên lâu năm cũng không đủ lực chiến, ba đánh ba mà để đối phương chạy mất thì đúng là công cốc.  

             “Đến ngay”.  

             Cần gì Ma Tử đưa tin, tam trưởng lão đã vào rồi.  

             Đúng là bất ngờ con mẹ nó ở muôn nơi, trong cứ điểm Ma quật lại có một cảnh giới Chuẩn Thiên của tộc xác chết, đó là chuyện bọn họ không thể đoán được, cứ tưởng là một trận toàn thắng, cuối cùng vẫn xảy ra biến cố.  

             Thế nhưng vấn đề không quá lớn.  

             Ầm! Rầm!  

             Trong địa cung cổ mộ, đại chiến đang diễn ra.  

             Đối chiến với đại trưởng lão chính là thanh niên kim bào, đừng thấy vẻ ngoài trẻ trung đó mà lầm, sự thật là một lão già, có lẽ đã dùng đan dược bảo dưỡng thanh xuân, lực chiến rất mạnh, ít nhất là mạnh hơn đại trưởng lão.  

             Nhìn lại nhị trưởng lão, còn một đánh hai.  

             Đối chiến với nhị trưởng lão chính là hai con rối xác của thanh niên kim bào, trùm mãng bào đen kín mít, đều là lão già, không biết của nhà nào, chắc chắn là xác ướp cổ cảnh giới Chuẩn Thiên tộc xác chết tìm được lúc đào mộ.  

             “Xem ngươi kìa, cũng thăng cấp lên Chuẩn Thiên rồi”.  

             Thanh niên kim bào cười lạnh, dường như đã nhận ra được đại trưởng lão Ma gia.  

             Cũng vì nhận ra được nên lão ta mới dùng thái độ khinh miệt với tự tin tuyệt đối, cảnh giới Chuẩn Thiên cũng có mạnh và yếu, chẳng hạn như lão ta, đã thăng cấp lên cảnh giới Chuẩn Thiên mười mấy năm, sức mạnh được tích góp lại là thứ mà đại trưởng lão không thể so sánh được.  

             “Khinh thường lão phu, ngươi sẽ chết rất thảm”.  

             Đại trưởng lão hét to một tiếng, một đao lướt qua không khí chém xuống.  

             Sư phụ từng nói đánh thắng hay không cũng không quan trọng, cái quan trọng là thần thái.  

             “Biến ngươi thành con rối cũng không tệ”.  

             Thanh niên kim bào cười âm u, một chưởng đánh lùi đại trưởng lão.  

             Tên khốn đó thật sự rất khủng bố, như một bóng ma nhanh chóng xuất hiện ngay trước mặt, nhất chỉ chọc vào mi tâm đại trưởng lão, đó chính là đòn tấn công tuyệt diệt, một khi trúng mục tiêu thì chắc chắn sẽ là nhất kích tuyệt sát.  

             Phụt!  

             Màu máu đã xuất hiện, đại trưởng lão bị thương.  

             Thế nhưng đòn tấn công lại không trúng mi tâm mà là đầu vai đại trưởng lão.  

             Phụt!  

             Một bên khác, nhị trưởng lão cũng bị thương.  

             Dù sao cũng là hai đánh một, con rối xác cũng biết đánh.  

             Về phần những người khác của Ma gia thì đang cố gắng đuổi giết Ma quật, cả cổ mộ, hầu như mỗi một ngã rẽ của mộ đạo, mỗi một địa cung, mỗi một mộ thất đều có người đánh nhau, tiếng ầm ầm cứ vang lên liên tục.  

             Soạt! Soạt!  

             Bên này, Triệu Bân và Ma Tử đã đuổi tới.  

             Thấy thanh niên kim bào, Ma Tử khẽ nhíu mày: “Thi Tế?”  

             “Thế nào, ngươi nhận ra hả?”  

             Triệu Bân vừa nói vừa hóa ra phân thân.  

             Trên thực tế, trên đường chạy đến đây hắn đã hóa ra rất nhiều phân thân trong mộ đạo, thành Thiên Thu cũng có rất nhiều phân thân, bấy giờ đang hấp thu sức mạnh bên ngoài để truyền lại cho bản thể.  

             “Tiểu đồ đệ của Thi Tổ”, Ma Tử nói.  

             “Cá lớn nha!”, Triệu Bân nghe xong thì hai mắt sáng rỡ.  

             Nếu bắt được Thi Tế, tìm Thi Tổ đòi tiền chuộc, chắc chắn sẽ kiếm được một cọc.  

             Ầm!  

             Đang nói thì lại nghe thấy một tiếng rầm vang.  

             Tam trưởng lão đã đánh tới, chẳng nói chẳng rằng, lập tức tham gia vào cuộc chiến, tất nhiên là giúp đại trưởng lão trước, con rối xác đáng sợ thật đấy nhưng nói thẳng ra cũng không khó giết, ai triệu hồi thì giết người đó là được.  

             Đó chính là cách trực tiếp nhất.  

             “Còn nữa hả?”  

             Thấy tam trưởng lão, Thi Tế nhíu mày.  

             Nội bộ Ma gia thì lão ta có nghe nói, trong các nhánh truyền thừa của đất ma, chỉ có Ma gia là yếu nhất, mới đó thôi đã có ba cảnh giới Chuẩn Thiên, với lão ta mà nói cũng khá là bất ngờ, thăng cấp dễ dàng như thế ư?  

             Ầm! Rầm! Ầm!  

             Vì có tam trưởng lão tham chiến nên âm thanh từ trận chiến lại càng to.  

             Địa cung cứ rung lên ầm ầm, cột đá chống đỡ liên tục đổ sập, trên trời có đá vụn rơi xuống, cứ rơi từng viên từng viên, sàn nhà đầy đá vụn, cát đá tứ tung, có những vầng sáng đáng sợ lan ra khắp bốn phương khiến Triệu Bân và Ma Tử đứng không vững.  

             “Ngắm được không”, Triệu Bân hỏi.  

             “Được”.  

             Ma Tử ẩn nấp, khai thiên nhãn nắm ngay mi tâm Thi Tế.  

             Triệu Bân cũng đã chuẩn bị sẵn sàng.  

             Đánh phối hợp thì hai người họ cực kỳ chuyện nghiệp.  

             Trong nháy mắt, mi tâm Thi Tế đã bốc lên ngọn lửa đen ngòm.  

             “Ma Luân Huyết Tế?”  

             Thi Tế nhíu mày, dường như lão ta cũng biết bí thuật đó.  

             Nếu đã biết thì tất nhiên cũng biết cách phá giải.  

             Chẳng cần nghĩ nhiều, lão ta vung tay tung ra một kiếm khí xé đi lớp da ở mi tâm.  

             “Không đúng”.  

             Cũng trong khoảnh khắc đó, lão ta chợt biến sắc.  

             Bởi vì lão ta ngửi thấy hơi thở nguy hiểm.  

             Tại sao lại phải kính nể cảnh giới Chuẩn Thiên, bởi vì linh cảm rất chuẩn.  

             Cảm nhận được thì sao?  

             Thuấn thân tuyệt sát… Rất khó đề phòng.  

             Phụt!   

             Lại là màu máu, cực kỳ chói mắt.  

             Triệu Bân vẫn tung ra Vạn Kiếm Quy Nhất, sức mạnh ngưng tụ lại từ phân thân về bản thể, sức mạnh có thể nghiền nát tất cả, một kiếm đâm vào mi tâm Thi Tế, phá vỡ xương sọ của lão ta.  

             Tiếc là không thề tuyệt sát.  

             Triệu Bân biết người biết ta, thuấn thân tuyệt sát không thể giết được lục trưởng lão Ma gia, tất nhiên cũng không thể giết nổi Thi Tế, cảnh giới Chuẩn Thiên đều là những nhân tài, chỉ thiếu một bước nữa thôi là trở thành Thiên Võ, nào có dễ giết như thế.  

             A…!  

             Thi Tế gào lên, huyết mang chém ra.  

             Triệu Bân chạy rất nhanh, vội vàng né khỏi một đòn đó, nếu bị nó chém trúng, không bị chém chết cũng liệt mất nửa người, đòn tấn công của cảnh giới Chuẩn Thiên không thể đùa được.  

             

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK