“Không có sấm!”
Triệu Bân hít một hơi thật sâu rồi không nhìn nữa.
Lúc hắn quan sát bức tượng lớn đang bảo vệ khuôn viên chùa thì tiếng niệm kinh phát ra từ trong chùa, không phải là một người mà là rất nhiều, họ đang niệm lớn Chú Đại Bi, uy nghiêm tới mức khiến cả ngôi chùa đều được chiếu sáng bởi Phật quang, đến cả bức tượng Phật lớn bảo vệ chùa cũng tỏa ra ánh sáng, chẳng khác nào là bản thân thật của Phật, tượng còn mở mắt, ánh mắt sáng trong, hiền từ và nghiêm trang như đang thương xót cho chúng sinh.
A…
Rất nhiều người đứng xem xung quanh đều rên rỉ.
Chú đại bi rất lợi hại.
Nhiều người niệm như thế, không có căn cơ mạnh mẽ là chịu đựng không nổi.
Đến họ còn vậy thì đối tượng bị nhằm vào như Triệu Bân phải chịu đựng áp lực lớn đến cỡ nào. Võ hồn của hắn bị chấn động mạnh, đầu óc ong ong, khóe miệng tràn ra máu tươi, sắc mặt từ từ trắng bệch.
Phép vua thua lệ làng!
Có vẻ như hôm nay không phải là ngày của hắn.
Sức mạnh của Thiên Phật Tự vượt xa dự liệu, không biết có bao nhiêu niệm lực đang được cung cấp, cũng không biết có bao nhiêu người niệm pháp chú, nếu đổi lại là người khác, chắc đối phương đã bị độ hóa ngay lập tức rồi.
Rút thôi!
Triệu Bân đã rút lui rồi, rời khỏi mảnh đất đó.
“Vậy không đánh nữa sao?”
“Không vào cửa được thì đánh cái quái gì!”
“Lần này Thánh Tử Thiên Tông phải thất bại quay về thật rồi.”
“Nếu như Thiên Tông và hoàng tộc đều đến giúp đỡ, mười Thiên Phật Tự cũng không đủ cho Đại Hạ diệt!”
“E rằng Đại Hạ bây giờ cũng không đủ sức dẫn binh đến Đông Hải!”
Có rất nhiều người âm thầm bàn tán, kẻ xuýt xoa, người tặc lưỡi. Chuyện Thánh Tử Thiên Tông bó tay không biện pháp thật sự rất hiếm gặp. Nhớ lại khi ở di chỉ Ma vực, cấm địa Biển Chết ở Nam Vực, biên quan bắc cương, biên quan đông nam, có trận nào mà hắn không càn quét bốn phương đâu, chẳng ngờ lúc đến Đông Hải, cái cửa còn không vào được.
Mặc dù Triệu Bân đã rút lui nhưng vẫn chưa bỏ đi.
Bên ngoài Thiên Phật Tự, hắn lôi ra một chiếc ghế đẩu, ngồi xuống, lấy một vò rượu. Tối nay cảnh đêm khá đẹp, hắn vừa uống rượu vừa ngắm cảnh, mắt thỉnh thoảng lại liếc mắt nhìn vào Thiên Phật Tự, không cho vào thì khỏi vào, ta không tin cả đời này, ngươi cũng không ra khỏi cửa.
Hắn biến ra mấy phân thân.
Phân thân nhận lệnh, rời đảo chạy về một phía. Đông Hải cũng có mạng lưới tình báo của Ma gia, bọn họ đang tìm thông tin, Ngưu Oanh vẫn còn đang ở bên ngoài, phải đưa hắn ta đến nơi an toàn. Hiệu suất làm việc của người Ma gia thật sự rất cao, đón được tên mập ngay trong đêm.
Triệu Bân nhiều lần quan sát Ngưu Oanh thông qua phân thân.
Tên mập này không nhận ra hắn, Ngưu Oanh nhanh nhảu, không biết ngại trong ký ức của hắn đã thật sự trở thành một xác sống, bị độ hóa hoàn toàn từ trong ra ngoài, hoàn toàn mất hết ý chí.