Mục lục
Vô thượng Luân hồi chi môn - Triệu Bân (Truyện full tác giả: Bân Bân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



 

Có lẽ vì quá kích động nên hắn đã ôm lấy Sở Lam và hôn một cái “chụt”  

 

“Trời mẹ ơi!”  

 

Mấy lão già thấy vậy thì sững người.  

 

Thánh tử của Thiên Tông đúng thật là một thanh niên cứng, dám làm như vậy với nữ soái.  

 

“Ngươi…”  

 

Mặt nữ soái ửng đỏ.  

 

Từ khi tu võ đến nay, đây là lần đầu tiên có người dám làm vậy với cô ta.  

 

Hơn nữa còn làm trước mặt bao nhiêu người cảnh giới Chuẩn Thiên nữa.  

 

Tên nhóc này hỗn xược quá!  

 

Triệu Bân biết mình cư xử quá đà nên liền tằng hắng vài tiếng và nhanh chân chui vào lại trong trướng.  

 

Kích động quá!  

 

Chủ yếu là vì quá kích động thôi!  

 

Cũng phải trách quá tình huống trùng hợp.  

 

Không phải nói dóc, nếu như người đứng ở cửa doanh trướng là Man Đằng thì hắn cũng sẽ chạy lên hôn một cái thôi.  

 

Nhưng sự thật lại là nữ soái đứng ở đó.  

 

Chà, chà, chà…  

 

Mấy lão già tặc lưỡi, không uổng công bọn họ đứng gác cho Cơ Ngân bao ngày.  

 

Nói thật, từ khi gia nhập quân Xích Diễm đến nay, bọn họ chưa từng nhìn thấy nữ soái đỏ mặt.  

 

Không thể không nói, dáng vẻ đỏ mặt của nữ soái thật sự rất quyến rũ.  

 

“Mấy người rảnh rỗi quá hả?”  

 

Nữ soái trừng một cái rồi quay đầu bỏ đi, ánh mắt tóe lửa.  

 

“Làm việc thôi!”  

 

Trong trướng, Triệu Bân xắn tay áo lên.  

 

Hắn cầm bút chấm mực rồi vẽ như rồng bay phượng múa.  

 

Hắn có tu vi cảnh giới Địa Tạng và võ hồn cảnh giới Địa Tạng nên tốc độ vẽ bùa bây giờ cực kỳ nhanh. Hắn cần rất nhiều bùa nổ, là loại có thể khắc chế được bùa bùa chống nổ, càng nhiều càng tốt, càng nhiều càng có thêm sức mạnh.  

 

“Hôn nữ soái xong mà lại làm như chưa có chuyện gì xảy ra!”  

 

Ngoài cửa, có một lão già kéo màn trướng lên nhìn vào trong.  

 

Khi nhìn thấy Triệu Bân mải mê vẽ thì lại xuýt xoa, chậc lưỡi.  

 

“Ta cũng muốn “chụt”!”  

 

Một lão già khác vuốt râu.  

 

Ông ta vừa thốt ra lời này, những người cảnh giới Chuẩn Thiên còn lại đều liếc mắt sang: Suy nghĩ đó của ngươi nguy hiểm lắm đấy.  

 

Bởi vậy mới nói, bọn họ rất khâm phục Triệu Bân.  

 

Sao tên nhóc này hôn xong mà nữ soái lại không đánh hắn?  

 

Ba, bốn ngày sau đó cũng không thấy nữ soái đến, dù cho có đến thì cô ta cũng giả vờ như không thấy. Lần trước không kịp phản ứng, nếu như còn bị hôn lần nữa thì cô ta sẽ phải nói chuyện đàng hoàng với Cơ Ngân thôi. Còn về việc nói chuyện thế nào thì phụ thuộc hết vào tâm trạng của cô ta, đập cho một trận là chuyện rất cần thiết!  

 

Đương nhiên Triệu Bân không biết được suy nghĩ của cô ta, hắn chỉ chuyên tâm vào vẽ bùa.  

 

Lúc này, bùa nổ đã chất thành từng lốc, từng cọc trên bàn, trông vô cùng đã mắt.  

 

Thùng, thùng, thùng...  

 

Tiếng trống bên ngoài thành vẫn chưa dừng lại.  

 

Thế trận của quân Đại Nguyên càng lúc càng mạnh, quân đội đông nghịt, càng lúc càng tiến đến gần biên quan hơn, trong tiếng trống chiến hùng hồn còn có thêm cả sát ý, khí thế hiếu chiến vô cùng dày.  

 

“Muốn đánh thì đến đây!”  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK