Là do cô ta lâu quá không chen chân vào thế tục, thời đại thay đổi rồi?
Keng!
Cô ta chỉ mới lơ đễnh trong một thoáng, nữ soái tà ma đã lao tới, tóm lấy một luồng sáng chém rách chân nguyên hộ thể, tạo ra một vết máu trên vai cô ta.
Cô ta hoảng loạn thu hồi ánh mắt, vung chưởng hất bay nữ soái.
Chính vì một chưởng này, khí thế của nữ soái đột ngột giảm mạnh.
Môn chủ La Sinh Môn đoán không sai, tà niệm dù mạnh thì căn cơ cũng không bì được với cao thủ Thiên Võ.
Nói thẳng ra, đánh đến đoạn sau, sức mạnh của nữ soái không đủ! Đừng tưởng cô ta mạnh, đòn công phá cũng bá đạo nhưng trên thực tế, đây là đang tiêu hao năng lượng, đánh lâu ắt sẽ thua. Bây giờ cô ta dần dần rơi vào thế thất bại, khí thế giảm mạnh chỉ là dấu hiệu đầu tiên.
Soạt!
Nữ soái tà ma nghiến răng, không đánh tiếp nữa mà quay đầu định đi.
Cô ta hiểu rõ trạng thái của mình, trong một khoảng thời gian nhất định, nếu chẳng thể hạ gục được đối phương thì không cần thiết phải đánh nữa, dù cố cũng không đánh nổi. Không phải vì khả năng chiến đấu không mạnh, mà là sức lực không đủ. Cô ta đã đánh giá cao thủ Thiên Võ kia quá thấp, dù đối phương bị thương thì cô ta cũng không trấn áp được.
Cứ bỏ đi sớm sẽ tốt hơn.
Đợi lát nữa muốn đi sẽ không đi nổi nữa.
Soạt!
Môn chủ La Sinh Môn nhanh như cắt, đuổi theo không chịu buông tha.
Ở phương hướng đó vẫn không ngừng vang lên tiếng nổ, một người đuổi một người trốn, vừa đi vừa đánh.
“Không ổn rồi!”
Triệu Bân cũng đi theo, sắc mặt chẳng vui vẻ gì.
Đã bảo là lưỡng bại câu thương cơ mà, sao nữ soái tà ma chịu đòn kém thế!
Nghĩ cũng phải, dù sao thì sức lực của tà niệm cũng có hạn, bắt nạt một võ tu quèn như hắn còn được, chứ khi gặp phải cao thủ Thiên Võ, dù đối phương đang bị thương cũng không thể nào đủ được. Sức lực không cung cấp đủ, còn đánh đấm cái gì.
Đuổi theo đến một dãy núi, tiếng nổ tắt ngúm.
Khi Triệu Bân đuổi đến nơi, chỉ thấy môn chủ La Sinh Môn đang đứng trên một mỏm núi, đưa mắt nhìn xung quanh.
Có vẻ như cô ta mất dấu rồi.
Đúng là như thế thật, đang đuổi thì không thấy bóng dáng của nữ soái tà ma đâu nữa.
Triệu công tử cũng đang nhìn, còn vì điều này mà cởi giày ra để dùng đại địa linh chú cảm nhận, thế nhưng vẫn không tìm thấy nữ soái, chỉ còn sót lại một chút khí tức, chứ không biết bản tôn trốn đi đâu rồi.
Điều này khiến hắn cảm thán vô cùng.
Bị đánh đến mức thiết hụt sức mạnh, lại bị môn chủ La Sinh Môn truy sát mà vẫn trốn được, đúng là xuất sắc.
Trốn thoát rồi thì tốt!