Mục lục
Vô thượng Luân hồi chi môn - Triệu Bân (Truyện full tác giả: Bân Bân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Nhưng hắn không hiểu, tại sao Vân U Cốc lại có thứ này.  

 

Chẳng lẽ cốc chủ của Vân U Cốc và nhánh của Kỳ Lân có ngọn nguồn sâu xa?  

 

Những điều này không quan trọng nữa.  

 

Quan trọng nhất bây giờ, quả này là quả thật.  

 

“Ngươi cũng biết tìm đấy!”  

 

Triệu Bân mỉm cười xoa đầu Tiểu Kỳ Lân, chẳng trách không thấy bóng dáng đâu, hóa ra là vì đánh hơi thấy tiên quả Kỳ Lân. Trông có vẻ như nó đã trông chừng ở đây vài ngày rồi, quả Kỳ Lân trông cũng chưa chín lắm, nhưng cũng đã ở đây được vài ngày rồi.  

 

Tiểu Kỳ Lân nhảy nhót tung tăng rồi lại chạy tới như một con chó sói, ngồi xổm xuống rất ngay ngắn, hai mắt tròn xoe nhìn chằm chằm vào tiên quả Kỳ Lân, thỉnh thoảng còn liếm môi. Quả cây đỏ rực kia chắc là rất ngon.  

 

Triệu Bân tiện tay lấy ra một bầu rượu, nhìn trái ngó phải. Thế giới trong cây không quá nhỏ, khói mây vấn vít, sương mờ mông lung, linh khí rất dồi dào, là một nơi lý tưởng để tu thân dưỡng tính.  

 

Đợi khi thu hồi tầm mắt, hắn mới đặt chân tới trước linh trì.  

 

Quả Kỳ Lân ở ngay trong linh trì, mọc trên một cây dây mây, đến nay vẫn đang hấp thu linh khí. Hương thơm ngào ngạt của nó thấm vào lòng người, Tiểu Kỳ Lân không khách sáo, tham lam hít hà, tâm trí chìm đắm, không còn nghĩ tới điều gì khác.  

 

Triệu Bân mỉm cười, tìm chỗ ngồi xuống.  

 

Quả Kỳ Lân là một thứ tốt, bất luận là dung hòa vào cơ thể hay dùng để luyện đan dược, đều là tiên vật vô cùng hiếm có.  

 

Thế nhưng không phải ai cũng ăn được loại quả này, cũng không phải ai cũng dám ăn. Hai chữ “Kỳ Lân” không phải là gọi chơi đây, tinh túy Kỳ Lân bên trong đó không có gì, nhưng ý vận Kỳ Lân thì rất đáng sợ. Nếu không tiêu hóa nổi, người ăn sẽ bị phản phệ. Nhánh Kỳ Lân ăn vào sẽ gặp may mắn nghịch thiên, nhưng nếu không biết tự lượng sức, cố tình ăn quả, có lẽ sẽ gặp tai vạ.  

 

Tất nhiên, điều này không phải tuyệt đối.  

 

Nếu gặp kẻ thần thông, đó lại là chuyện khác.  

 

Một bầu rượu trôi xuống bụng, hắn bắt đầu khoanh chân ngồi thiền, điều động linh châu màu tím tẩy luyện võ hồn hết lần này đến lần khác, từng chút tạp chất bị đẩy hết ra ngoài.  

 

Lạc ấn trên quả linh châu này rất ngoan cố, dù hắn có tiên lực cũng cực kỳ khó luyện hóa. Không phải vì thực lực của hắn không đủ, mà là chủ nhân của quả châu này sở hữu cấp bậc quá cao, giống như đàn đá và bảo liên đăng vậy, từ khi có được đến nay, hắn vẫn chưa thể luyện hóa hoàn toàn.  

 

Không biết tới lúc nào, hắn mới mở mắt, biến ra vài ba phân thân, lén lút ra khỏi tiểu thế giới.  

 

Vân U Cốc rất lớn, chưa biết chừng còn có báu vật khác.  

 

Các phân thân cũng rất “yêu nghề”, mỗi người tự dùng thuật phân thân, biến ra thêm nhiều phân thân nữa, chạy về các hướng.  

 

Vân U Cốc không chỉ rộng lớn mà còn bất thường, nhiều phân thân đang đi thì mất tăm mất tích. Cho dù bản tôn có bảo liên đăng hộ thể, khá nhiều phân thân vẫn lạc mất.  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK