Mục lục
Vô thượng Luân hồi chi môn - Triệu Bân (Truyện full tác giả: Bân Bân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Nhìn ra được!”  

 

Triệu Bân vừa đánh đàn vừa nhìn ngó xung quanh.  

 

Cục diện này chẳng dễ gì phá được, nhưng họ cũng không đến mức không có sức lực phản kháng.  

 

Sở dĩ Huyết Ma dùng bí pháp này để đối phó họ cũng đủ chứng tỏ một điều: trạng thái hiện tại của Huyết Ma không ổn lắm. Nếu không phải thể phách gặp vấn đề thì sao hắn ta lại dùng chiến thuật biển người chứ, nếu không bị thứ phản phệ nào đó liên lụy, chắc chắn tên đó còn đánh đấm phô trương hơn.  

 

“Ép ta dùng tới át chủ bài thật à?”  

 

Triệu Bân lầm bầm trong lòng, liếc mắt nhìn Tiểu Kỳ Lân.  

 

Anh bạn nhỏ kia đã tung tăng trong đan hải mấy vòng rồi, chỉ cần một ý nghĩ của hắn là sẽ lao ra trợ chiến. Nếu cưỡng ép dùng Kỳ Lân hóa, có thể phá được da bụng của Huyết Ma.  

 

Nhưng đây là át chủ bài duy nhất của hắn, cần phải dùng đúng lúc đúng chỗ. Đánh bại Huyết Ma không phải mục đích cuối cùng, tiêu diệt Huyết Ma hoàn toàn mới là sứ mệnh của trận chiến này, nếu không, sẽ có thêm nhiều người gặp nạn.  

 

“Có trông thấy ai thân quen không?”, Triệu Bân đột nhiên hỏi.  

 

Nghe thấy câu này, lão già râu chữ bát nhướn mày. Người thân quen?  

 

“Huyết Ma chắc từng nuốt tổ tiên của ông đấy”, Triệu Bân nói.  

 

Lão già râu chữ bát nhíu mày, sau đó dồn hết thị lực để tìm kiếm trong đám oán linh.  

 

Với tuổi tác của lão ta, người có bối phận lớn nhất từng gặp là thái sư tổ, còn người có bối phận lớn hơn cả thái sư tổ thì lão ta chưa từng gặp ai. Việc “gặp” này là gặp người thật việc thật chứ không phải chưa từng trông thấy tranh vẽ. Nếu trong số những oán linh này thực sự có tổ tiên của lão ta, lão ta liếc mắt là có thể nhận ra ngay.  

 

Sau nhiều lần nhìn ngó, lão ta thực sự tìm ra được một người ở trong hình thái oán linh, không hề có ý thức, không hề có thần trí, ẩn trong gương mặt dữ tợn là sự giằng co và vùng vẫy. Nếu thế gian này có luân hồi thì tiên tổ của lão ta lại bị nhốt ở đây, mãi mãi không thể siêu sinh.  

 

Muốn sống không được.  

 

Muốn chết không xong.  

 

Giống như tổ tiên của lão ta, tất cả oán linh ở đây đều có chung cảnh ngộ.  

 

Triệu Bân không nhiều lời, tiếp tục đánh đàn, đánh thêm nhiều cầm ý tỉnh thế. Hắn biết oán linh là sự tồn tại như thế nào nên mới không dùng khúc Vô Sương. Với cục diện này, khúc tỉnh thế dường như hữu dụng hơn khúc Vô Sương nhiều.  

 

Chú tỉnh thế của Phật gia có thể biến thứ mục nát thành thần kỳ.  

 

Nếu không, tên mập đen thui với trí nhớ trống rỗng cũng không thể bị đánh thức thần trí. Khúc tỉnh thế mà hắn ngộ ra cũng sở hữu năng lực này, biến oán linh thành người trúng chú vong thế, rất dễ hiểu thôi.  

 

Chỉ cần đánh thức ý chí lúc sinh thời của oán linh, trận chiến này đã thắng sáu phần rồi.  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK