Mục lục
Vô thượng Luân hồi chi môn - Triệu Bân (Truyện full tác giả: Bân Bân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Hắc Huyền lão đạo mỉm cười, ngoắc tay gọi tiểu Kỳ Lân.  

 

Bạch Huyền lão đạo cũng bật cười ha hả nói: "Kết nghĩa huynh đệ không?"  

 

Tiểu Kỳ Lân ngây thơ không biết gì, thật sự chạy qua đó.  

 

Thật sự thì nó không hiểu thế nào là kết nghĩa huynh đệ, nhưng nó hiểu đổ máu là như thế nào.  

 

Hai lão già này đang muốn trích máu của nó.  

 

Nhìn kìa, thậm chí bọn họ đã lấy dao ra cả rồi.  

 

Ngao hú!  

 

Á!  

 

Tiếng kêu la thảm thiết như heo bị chọc tiết vang lên rất chói tai.  

 

Tiểu Kỳ Lân rất nhanh nhẹn cắn mỗi lão một cái rồi ngay lập tức nhảy vào trong cơ thể của Triệu Bân.  

 

Hai lão già bên ngoài khu rừng rất thê thảm, bả vai đầm đìa máu chảy.  

 

Cũng may là tiểu Kỳ Lân không cắn vào chỗ nào đặc biệt.  

 

Nếu không thì cả hai lão đều có thể vào cung tìm được một công việc tốt.  

 

Triệu Bân ngủ chín ngày.  

 

Trong giấc ngủ say, tu vi Địa Tạng tầng 2 của hắn đã được củng cố, thậm chí căn cơ bị phá hỏng cũng đã được tái tạo lại. Lúc hắn mở mắt ra trong mắt còn phóng ra một luồng sáng chặt đứt một khoảng rừng trúc.  

 

Hắn nhìn chiếc nhẫn ma.  

 

Tám trăm ngàn vạn ngân phiếu, một tỷ vạn tài nguyên tu luyện, trông thật là bắt mắt.  

 

Thứ còn chưa được hoàn hảo chính là bên trong kho bảo vật của Ân Trú không có lệnh bài thông hành vào hình tháp, nếu như có thì hắn nhất định sẽ vào hình tháp cứu mẹ.  

 

Hắn cũng đã từng nghĩ sẽ tìm Ân Trú để hỏi.  

 

 

 

Sau mọi chuyện đã xảy ra, hắn biết mình phải cực kỳ thận trọng, chỉ sợ hắn vừa mới lên tiếng hỏi thì chắc chắn sẽ bị phát hiện, nếu không cẩn thận thì lão ta còn có thể dùng mẹ của hắn tới uy hiếp hắn. Cho dù lần này hắn đã xoá bỏ hết hiềm nghi thông qua soát hồn đại trận nhưng cũng không thể nào làm càn rồi tự mình chui đầu vào rọ được.  

 

Xem xét kho bảo tàng một lúc, hắn lại cầm lên cây trượng đầu rồng.  

 

Ngao! Ngao!  

 

Tiểu Kỳ Lân nhảy ra ngoài, vừa nhìn thấy cây trượng đầu rồng thì hai mắt liền lóe sáng.  

 

Cây thần tạo hóa cũng xảy ra chấn động cực mạnh.  

 

Cả tiểu Kỳ Lân và cây thần tạo hóa đều như thế thì đây chắc chắn chính là một bảo bối.  

 

"Đến đây".  

 

Triệu Bân huơ huơ cây trượng đầu rồng trước mặt tiểu Kỳ Lân.  

 

Tiểu Kỳ Lân thích thú nhảy nhót, vồ tới cắn gãy cái đầu rồng thành từng mảnh nhỏ.  

 

Sau đó nó nuốt tất cả mảnh vỡ vào bụng.  

 

Triệu Bân thấy vậy thì không khỏi nuốt nước miếng.  

 

Nhóc con này sao mà có hàm răng tốt vậy, không sợ gãy răng à?  

 

Cảnh tượng tiếp theo khiến mắt hắn sáng lên.  

 

Sau khi nuốt cái đầu rồng thì toàn thân tiểu Kỳ Lân đều phát sáng, trong chớp mắt còn có dị tượng phát sinh, dáng vóc của nó lớn lên thêm một chút, huyết mạch càng thêm cường hãn, đặc biệt là đôi mắt của nó lại càng có thần, lóe lên ánh sáng màu xanh ngọc.  

 

"Sao thần kỳ vậy?", Triệu Bân giật mình.  

 

Hắn bắt đầu cảm thấy có chút hối hận, đáng ra hắn nên nghiên cứu cây trượng đầu rồng này trước.  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK