Mục lục
Vô thượng Luân hồi chi môn - Triệu Bân (Truyện full tác giả: Bân Bân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lẽ nào thật sự là do ăn ở sao?  

 

“Cô có buồn ngủ không?”, Triệu Bân hỏi.  

 

“Không!”, Nhan Như Ngọc không hiểu chuyện gì, khẽ lắc đầu.  

 

“Hay là ngủ một lát?”  

 

“Ta không buồn ngủ”.  

 

“Vậy cũng ngủ một lát!”, Triệu Bân nói xong thì phất tay qua mặt Nhan Như Ngọc, hắn dùng tiên lực, đưa cô ta vào giấc mộng. Vì vấn đề thân phận, bây giờ Nhan Như Ngọc không tiện gặp Bạch gia.  

 

“Dáng người của cô nhóc này khá đấy!”, Thương Khung chậm rãi nói.  

 

Triệu công tử không đáp lại. Còn cần phải nói nữa sao? Không chỉ dáng người khá mà còn trắng nữa.  

 

Thật ra hắn không quá hiểu ý trong câu nói của Thương Khung, dáng người quá ổn áp mà không đụng vào thì tiếc lắm.  

 

Không hi vọng được gì nữa rồi.  

 

Nguyệt Thần than thở.  

 

Đến sờ vợ mình mà tên này còn rụt rè nhút nhát thì còn có thể hi vọng hắn làm được gì nữa!  

 

Hèn gì làm màu hay chơi trội đều không bằng người ta, kiểu người như hắn, khoe khoang qua người ta mới là lạ!  

 

“Nhóc ham tiền”.  

 

Triệu Bân không ngừng gọi.  

 

Nếu như là trước đây, có thể người Bạch gia sẽ không nghe thấy, nhưng giờ hắn có bảo liên đăng trên tay, không bị mê tung trận che mắt nữa, người phía Bạch gia đã có thể sẽ nghe được, khi bên đó có hồi âm thì hắn bên này cũng tìm ra được đối phương nhờ khả năng cảm nhận.  

 

Và hắn đã nghe thấy hồi âm.  

 

Ánh mắt Triệu Bân sáng lên, hắn phóng thẳng về phía đó.  

 

Từ rất xa đã nhìn thấy một chiến thuyền nguy nga đang dừng trước đảo với lá cờ chiến bay phần phật. Đấy là chiến thuyền của Bạch gia, từ xa đã có thể nhìn thấy có rất nhiều người đang đứng trên mũi thuyền.  

 

Người Bạch gia kinh ngạc.  

 

Các cao thủ quân Xích Diễm cũng rất kinh ngạc.  

 

Biển sương mù kỳ dị, khắp nơi đều chỉ có sự im lặng đầy vẻ chết chóc, tầm nhìn có thể quan sát trong phạm vi nhất định, tai cũng không nghe ngóng được gì nhưng giờ lại có người đang kêu gọi họ, thế thì bảo sao họ không kinh ngạc, hơn nữa tiếng gọi đó còn có chút quen thuộc.  

 

“Là Cơ Ngân!”, ánh mắt nhóc ham tiền sáng rực lên.  

 

Mọi người cũng đã nhận ra, nhất định là tên nhóc đó.  

 

“Làm ta tìm muốn xỉu”.  

 

Một khoảng ánh sáng vàng kim từ xa ập đến.  

 

Còn Triệu Bân tiến tới dưới ánh sáng kia, một tay hắn nâng bảo liên đăng, một tay lôi Nhan Như Ngọc. May mà thánh nữ nhà họ Nhan đã ngủ rồi, nếu như cô ta còn thức thì nhất định sẽ phát điên vì mất hết hình tượng.  

 

“Bản lĩnh không nhỏ đâu đấy”.  

 

Tất cả mọi người đều xuýt xoa khi nhìn thấy Triệu Bân.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK