Muốn thử xem ai sẽ là người hết sức trước không? Để xem ngươi đánh chết ta trước hay là ta làm cho ý thức của nữ soái tỉnh lại trước!
Khi ý thức nữ soái tỉnh lại thì ngươi chắc chắn phải cút ra ngoài!
Đấu pháp này của hắn có hơi đẫm máu.
Nữ soái đẫm máu, bị cầm ý đả thương không nhẹ.
Triệu Bân cũng đẫm máu, kiếm khí đầy trời quá mạnh mẽ, ngay cả Thiên Cương hộ thể cũng có thể làm nứt ra khiến cho cả người của hắn đầy vết thương, hắn phải vừa đánh đàn vừa chống đỡ Thiên Cương hộ thể, lại vừa phải lưu chuyển Vạn Pháp Trường Sinh quyết để vết thương khép miệng.
Đúng là bọn họ đang thi xem ai sẽ là người kiệt sức trước.
Khí thế của nữ soái giảm mạnh.
Triệu Bân cũng không khá hơn là bao.
Tiểu Kỳ Lân chỉ là một con non, không thể liên tục bổ sung năng lượng, mà Triệu Bân ở trong trạng thái Kỳ Lân hóa lại đang phải mạnh mẽ chống đỡ Thiên Cương hộ thể không tiêu tán, chuyện này đã làm tiêu hao năng lượng của thể Kỳ Lân khiến cho cơ thể Kỳ Lân trong phút chốc trở nên trong suốt, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể sụp đổ.
Nhưng những cố gắng của hắn cũng không uổng phí.
Nhờ vào khúc Vô Sương, ý thức của nữ soái đang dần dần thức tỉnh.
Đối với tà ma mà nói đây chính là đòn công kích hủy diệt, nó không thể không chế được thân thể của nữ soái cho nên cũng không thể thi triển ra uy lực, cục diện bây giờ chính là bên trong cơ thể có nữ soái kiềm chế, bên ngoài cơ thể có cầm ý công phạt, rõ ràng là trong ngoài giáp công.
Phụt!
Nữ soái hộc máu, từng bước lui về phía sau.
Triệu Bân tiến lên từng bước, cầm ý càng lúc càng bá đạo, tiếng đàn càng lúc càng bi thương, trên khuôn mặt của nữ soái lúc này đã giàn giụa nước mắt, ý thức của cô ta cũng đã thức tỉnh hơn phân nửa, đã có thể mạnh mẽ chống lại tà ma trong người.
Phụt!
Triệu Bân hộc máu, trạng thái Kỳ Lân hóa đã không giữ được nữa.
Sau đó là tiếng nữ soái gầm rống, tà ma đã không ngăn được ý thức của nữ soái tỉnh lại, ánh mắt đờ đẫn của nữ soái lộ ra vẻ cuồng nộ, nữ soái đã trở về kiểm soát được thân thể của mình.
Đến lúc này, khúc Vô Sương mới kết thúc.
Nữ soái ngất xỉu, rơi vào núi rừng.
"Tiền bối".
Triệu Bân loạng choạng chạy tới, bế nữ soái rồi biến mất vào đêm đen, lúc hai người chiến đấu đã gây ra động tĩnh quá lớn khiến cho tứ phương chú ý, chắc chắn đã có cường giả nơi khác chạy tới rồi, hòn đảo nhỏ này không thể ở lại lâu.
Đúng như hắn dự đoán.
Đã có không ít người chạy đến đây, nhìn thấy hòn đảo nhỏ bị phá thành một đống hỗn loạn và nước biển nhiễm màu máu tươi thì đều không khỏi nhíu mày. Không khó để đoán được lúc trước ở đây đã từng xảy ra một hồi đại chiến, hơn nữa còn gây ra động tĩnh cực lớn khiến cho cả một hòn đảo nhỏ gần như đã bị nhấn chìm.
…
Nam vực vẫn đang chìm trong màn đêm đen kịt.
Hải vực vẫn chưa thể bình yên bởi vì cường giả chạy đến tranh đoạt tháp linh lung và chiếc ô tím vẫn đang chiến đấu hết sức kịch liệt. Những tiếng gầm rống của cường giả trong trận liên tục vang lên cùng với những tiếng la hét của đám người đang đứng bên ngoài theo dõi trận hỗn chiến.
Triệu Bân bế nữ soái đến một hòn đảo nhỏ khác sau đó trốn vào một khu rừng, hắn sử dụng bùa che lấp thiết lập phòng ngự kín kẽ ở khu vực xung quanh, cuối cùng mới tê liệt ngã xuống đất, phun ra một ngụm máu lớn.
Hắn và nữ soái đúng là oan gia.
Chỉ trong một đêm mà hắn bị nữ soái đánh trọng thương hai lần, không ngờ đã chạy đến Nam Vực mà còn bị người phe mình đuổi đánh, đúng là xui xẻo tận mạng!
Tiểu Kỳ Lân đã ngủ say bên trong đan hải.
Mỗi lần Triệu Bân thi triển Kỳ Lân hóa thì nó lại trở nên suy yếu.
Nữ soái đã ngủ rất an tường.
Triệu Bân uống một ngụm linh dịch rồi mới ngồi xổm xuống trước mặt nữ soái, nhẹ giọng gọi một tiếng.
Nữ soái không đáp, cũng không có dấu hiệu tỉnh lại.