Thương Khung cầm bản đồ, nhìn quanh bốn phía.
Lão môn chủ cũng vậy, xác định đúng là nơi này, cứ điểm của Huyết Ma ẩn trong vùng rừng núi hoang vu này. Có một biển máu, chắc là đang nuôi dưỡng con rối máu, che giấu cũng kỹ thật!
“Có bản lĩnh đấy!”
Triệu Bân cười lạnh, hắn đã hơi ngửi thấy được mùi máu tanh.
Chẳng cần nhìn cũng biết ở dưới lòng đất có che giấu huyền cơ khó phát hiện.
Ma Quân không nói gì, sải chân đi trước,
Tầm nhìn ông ta tốt cỡ nào, nhìn một cái là biết trong lòng đất có càn khôn.
Bùm!
Ông ta giơ cao chân giẫm từ trên xuống, mặt đất nứt ra.
Nhất thời, một làn sương máu cuồn cuộn trào ra từ trong cái khe, mang theo cả tiếng gào ầm ĩ.
Trong làn sương máu còn có những bóng người đẫm máu, nói đúng ra thì là con rối bằng máu, số lượng khổng lồ, ngoại trừ rối máu ra thì còn cường giả Huyết Ma, số lượng không ít, thực lực cũng cực cao.
“Ai đó?”
Một tiếng hét to vang lên, một Huyết Ma giết ra.
Màn súng bắn chim đầu đàn rất hợp để diễn ra ở đây.
Huyết Ma kia vừa xông ra đã bị Triệu Bân tiêu diệt sau một mũi tên, đám Huyết Ma phía sau xông ra cũng phải chịu kết quả tương tự. Bị Triệu Bân điểm danh, lão môn chủ và Thương Khung không dám nhàn rỗi, đánh ra toàn tuyệt chiêu.
Bá đạo nhất vẫn là Bất Diệt Ma Quân.
Một chưởng của ông ta vỗ xuống làm mặt đất lõm đến mấy trượng.
Dấu tay khổng lồ trực tiếp hủy diệt biển máu kia, khiến cho không biết bao nhiêu con rối bị tiêu diệt.
Trong núi hoang.
Chiến đấu bắt đầu nhanh mà kết thúc có vẻ còn nhanh hơn.
Ba cảnh giới Thiên Võ cộng thêm Triệu Bân đánh tan cứ điểm của Huyết Ma.
Đại chiến kết thúc.
Nhưng mọi chuyện sau đó thì chưa.
Trên phế tích có mười mấy Huyết Ma hôn mê nằm đó, đây là người sống mà nhóm Triệu Bân cố ý để lại, muốn dựa vào chúng để dò tìm bí mật, ví dụ như Huyết Tôn đang ở đâu, hoặc hang ổ thật sự của Huyết Ma nằm tại chỗ nào.
Triệu Bân không nói nhiều lời, định dùng thuật soát hồn.
“Vô ích thôi”, Thương Khung ngăn hắn lại.
“Huyết Ma là chủng loại khác, trong linh hồn có cấm chế tự hủy, thuật soát hồn sẽ bị hủy diệt”, lão môn chủ nói.
Ma vực không nói, nhưng im lặng coi như ngầm thừa nhận.
Bốn người có cùng một loại ăn ý, tất cả cùng nấp trong bóng tối.
Không soát hồn được thì lui lại dùng cách khác để theo dõi bọn chúng.