Long Phi hết sức kinh ngạc, rõ ràng đây là tẩm cung của mẫu hậu cô ta nhưng cô ta lại bắt đầu cảm thấy mất tự nhiên, lúc nãy không biết cho nên cô ta mới bước vào trong một cách hết sức nhanh nhẹn sôi nổi, chưa bao giờ cô ta tỏ ra như thế trước mặt người ngoài, thật là thất lễ.
"Hoàng phi tìm ta", Triệu Bân sờ sờ chóp mũi nói.
Lời này vừa nói ra thì Long Phi lại càng kinh ngạc, mẫu hậu của cô ta chính là hoàng hậu của Đại Hạ, chưa bao giờ mời một tiểu bối vào cung, hôm nay Cơ Ngân có thể nói chính là người đầu tiên!
“Ngồi đi”, hoàng phi Vũ Linh khoát tay nói.
Long Phi thu tầm mắt lại, từng bước đi vào trong đình nghỉ mát, còn không quên nhìn về phía Triệu Bân, thái độ của cô ta có vẻ không được tốt cho lắm, trong đôi mắt xinh đẹp còn bùng lên một ngọn lửa.
Chuyện hắn trêu ghẹo cô ta, cô ta vẫn còn nhớ rất kỹ!
Triệu Bân đứng ngồi không yên.
Giờ phút này hắn thực sự muốn văng tục, muốn lôi mười tám đời tổ tiên của Nguyệt Thần lên để "hỏi thăm", nữ nhân đó thực sự quá xấu xa.
Khi Triệu Bân rời khỏi ngự hoa viên thì đêm đã khuya.
Xét thấy hắn là một nhân tài, hoàng phi Vũ Linh còn bảo Long Phi tiễn hắn khiến cho bầu không khí dọc đường đi trở nên hết sức khó xử.
Hửm?
Vệ binh tuần tra đi ngang qua nhìn thấy bọn họ cũng không khỏi nhíu mày.
Công chúa có thân phận tôn quý bậc nào, thế mà lại có thể đích thân đi tiễn Cơ Ngân!
"Đêm đó thực sự chỉ là hiểu lầm".
Triệu Bân lên tiếng phá vỡ bầu không khí u ám giữa hai người, mặc dù hắn không thể giải thích rõ ràng nhưng hắn vẫn phải nói.
"Nếu như ngươi còn dám nói về chuyện này thì ta sẽ tiễn ngươi xuống hoàng tuyền".
Long Phi lạnh lùng nói một tiếng, ngọn lửa bùng lên bên trong đôi mắt đẹp vẫn chưa tắt, nếu như hắn không phải là một nhân tài thì cô ta đã đánh hắn tan xác từ lâu rồi.
Triệu Bân cười khổ, tiếp tục giữ im lặng.
Trong lúc đó hai người đã bước trên cầu rồng.
Thật trùng hợp, còn chưa đi hết cầu thì bọn họ đã nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc, Long Phi biết hắn ta, mà hắn ta cũng là bạn cũ của Triệu Bân: Ân Minh.
"Cơ Ngân?"
Nhìn thấy Triệu Bân, Ân Minh không khỏi nheo mắt lại.
Đêm đó Ân Minh đã phái Ngân Sơn lão quỷ đi giết Cơ Ngân, thuận tiện cướp lấy chiếc nhẫn ma, nhưng mấy ngày qua hắn ta không thấy Ngân Sơn lão quỷ trở lại, mà Cơ Ngân cũng vẫn còn sống tốt, điều này khiến cho hắn ta cảm thấy rất khó hiểu.
Gặp nhau ở đây còn khiến cho hắn ta cảm thấy bất ngờ hơn.