Tử Y Hầu không đáng sợ, cường giả trong Hình Tháp cũng không đáng sợ, đáng sợ là tiên trận Tru Sát.
“Tiểu tử, tình hình thế nào rồi?”
Trong đầu Triệu Bân đột nhiên vang lên một câu như vậy.
Đại trưởng lão Ma gia đang hỏi Triệu Bân thông qua phân thân của hắn.
“Bảo lão tổ nhà ông tắm rửa sạch sẽ rồi đợi ta”.
Triệu Bân vừa nói vừa nhặt một viên đá quý, nhìn từ trên xuống dưới từ trái sang phải. Ừm, là một thứ tốt, đem ra ngoài có thể bán được kha khá tiền. Hắn cũng không nỡ bán, đồ tốt chỉ có thể vô tình gặp chứ đâu thể cưỡng cầu.
Đại trưởng lão Ma gia ho khan.
Các trưởng lão khác cũng ho khan, đồng loạt nhìn sang một phía. Thương Khung vẫn còn nằm trên giường bệnh đây nè? Bao nhiêu người chỉ có ông ta bị thương thê thảm nhất, suýt nữa còn bị xác tiên đánh thành đống bùn nhão.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, không thể trách ai được.
Là do Thương Khung tự tìm kích thích, còn suýt nữa hại chết Triệu Bân.
Cứ đợi đi, với tính tình của Triệu công tử, đợi hắn về, hắn sẽ “xử đẹp” ông ta ngay.
Nói tóm lại, ai nấy thở phào một hơi.
Triệu công tử còn rảnh rang nói đùa chứng tỏ hắn không sao, chỉ không biết hắn đã xử lý xác tiên thế nào.
Ơ?
Ở phía bên này, Triệu Bân khẽ “ơ” một tiếng, hắn bới ra được một thứ vuông vức từ trong đống châu báu, được đúc từ kim huyền thiết và khắc hoa văn hình rồng bên trên, lấp lánh ánh sáng.
Đối với các vương triều mà nói, thứ này là biểu trưng của vương triều: ngọc tỉ.
“Vương triều Phong Cổ”.
Triệu Bân nhìn xuống dưới đáy, nhận ra đây là ngọc tỉ của nước nào.
Hắn cũng từng nghe về vương triều Phong Cổ này, nó tồn tại cùng thời đại với vương triều Âm Nguyệt, vận mệnh cũng giống hệt vương triều Âm Nguyệt khi bị diệt vong, không ngờ ngọc tỉ truyền quốc lại lưu lạc tới nơi này.
“Đồ tốt”.
Triệu Bân hà hơi vào ngọc tỉ, dùng ống tay áo chà sạch sẽ.
Đợi lúc nào đó gặp Nguyệt Thần, hắn sẽ dùng thứ này đập quả óc chó cho Tú Nhi nhà hắn ăn.
Cất ngọc tỉ đi, hắn tiếp tục càn quét.
Đồ tốt vẫn còn chứ, ví dụ như một viên linh châu màu bạc.
Hắn để nó lơ lửng giữa lòng bàn tay, nhìn ngắm hồi lâu.
Chắc hẳn đây là một viên Phật châu, bởi vì khắc hoa văn Phật gia, cũng có Phật quang lấp lánh, lắng tai nghe kỹ còn thấy Phật âm vang vọng, hàm chứa ma lực, đến cả hắn nghe xong cũng thấy hoảng hốt. Niệm lực Phật gia bên trong thứ này có cả lạc ấn, mang theo sức mạnh độ hóa.
Á á!
Trong đan điền, Tiểu Kỳ Lân nhảy nhót tung tăng.