Tầng chín tối tăm, chỉ cần liếc nhìn cũng biết nó đã hoàn toàn bị phong bế.
Nhưng những cấm chế ở đây đối với hắn đều chỉ là vật bài trí.
Hắn một cước đá tung cửa.
Tử Y Hầu đang ở đây, khoanh chân nhắm mắt như một pho tượng.
Nhưng đây không phải là Tử Y Hầu thật, mà chỉ là một lớp da giả được tạo ra từ bí pháp, trong chớp mắt khi cửa phòng bị đạp tung thì đã có sát khí đáng sợ mãnh liệt dâng trào khiến cho lớp da giả kia trong nháy mắt hóa thành tro bụi.
Triệu Bân cau mày.
Hắn vẫn nghĩ Tử Y Hầu đang ở hình tháp, đến đây mới biết chỉ có một lớp da giả, vậy rốt cuộc Tử Y Hầu thật hiện giờ đang ở nơi nào? Trước đó hắn đã đi tới Tử Y Hầu phủ nhưng lão ta cũng không có ở trong phủ, cũng không có nghe bất cứ tin tức nào về chuyện lão ta xuất quan, vậy tại sao ở đây chỉ có một lớp da giả thế này?
"Lão ta biết mình sắp bị giết nên chạy trốn trước rồi sao?"
Triệu Bân lẩm bẩm bước vào một bước, nhìn đồ đạc xung quanh trong phòng, bàn ghế, xà nhà cùng ga giường đều bị dính một lớp bụi mỏng, có thể thấy thời gian gần đây không có người ở trong phòng này, ngay cả lớp da giả kia thì có lẽ từ khi được đặt vào trong căn phòng này dường như cũng chưa từng động đậy.
Như vậy chỉ còn một khả năng.
Chuyện Tử Y Hầu vào hình tháp bế quan ngay từ đầu đã là tin giả, chân thân của lão ta hoàn toàn không có ở đây, buồn cười là cho đến nay hắn mới biết được sự thật, nếu như hôm nay hắn không xông vào bảo tháp thì hắn cũng không thể biết được.
Nhìn thoáng qua một lần nữa, hắn mới quay lưng bỏ đi.
Hai lão bối canh giữ bảo tháp còn chưa kịp lên tiếng thì hắn đã biến mất như một bóng ma.
Hắn xuất hiện trở lại ở phủ Đại Tế Ti hoàng tộc, hắn không công khai bước vào mà là lẻn vào trong, tránh khỏi thị vệ tuần tra, cũng tránh khỏi các cấm chế, đi tới một chỗ tối vắng vẻ, hắn mới ngừng lại.
Hắn dùng đại địa linh chú cảm nhận.
Nhưng sau khi tra xét thì hắn lại cau mày. Ân Minh cùng Đại Tế Ti đều không có ở đây.
Người đâu?
Hắn đi xung quanh xem xét.
Hắn lại xuống địa cung một lần nữa, nơi trước đó hắn đã đánh cắp lệnh bài.
Đúng như hắn dự đoán, địa cung bây giờ trống rỗng, không còn quan tài hắc băng ngọc, ngay cả các bảo bối trên giá cũng không còn nữa, khiến cho người tới có cảm giác như người sống ở đây đã chuyển nhà. Hắn nhìn lớp bụi trên mặt đất thì đoán bọn họ đã rời đi được mấy ngày, không biết đã xảy ra chuyện gì, dù sao người cũng không còn ở đây nữa.
“Ta lại bị lừa”, hai mắt Triệu Bân lóe lên.
Hắn tưởng Tử Y Hầu ở hình tháp nhưng Tử Y Hầu lại không có ở đó.
Hắn tưởng Ấn Trú phong phủ bế quan nhưng Ân Trú cũng không có ở đây.
Nếu như hắn không nghi ngờ và vào đây xem xét thì cho đến bây giờ hắn vẫn chưa hay biết gì.
Một thống soái hoàng ảnh vệ.
Một Đại Tế Ti hoàng tộc.