“Lão cẩu!”
“Để mạng lại”.
Triệu Bân lướt qua Phù Nhàn, tay cầm roi sắt, xông về phía lão già áo đen.
Lão già áo đen cười gằn, dùng huyền pháp kỳ lạ bảo vệ tinh thần của mình. Do ông ta đã đánh giá thấp Triệu Bân nên mới có hời cho hắn, Lão già áo đen có bí pháp hộ thân, cho dù Triệu Bân dùng roi đánh hồn cũng vô dụng, lão phu chịu được.
“Tóm lấy hắn!”
Lão già áo đen không hề nhúc nhích, ra lệnh cho Phù Nhàn.
Phù Nhàn quay người, đuổi theo Triệu Bân, tốc độ của cô ta nhanh hơn hẳn Triệu Bân. Theo Thương Khung thấy, sợ là Triệu Bân còn chưa lao tới chỗ lão già áo đen thì đã bị Phù Nhàn đánh cho thịt nát xương tan rồi.
Sự thực chứng minh, mọi chuyện đúng là như thế.
Chỉ trong phút chốc, Phù Nhàn đuổi kịp, tung một chưởng vào lưng Triệu Bân.
Triệu Bân nhìn lão già áo đen, nở một nụ cười tươi rói.
Nhưng trong mắt lão già áo đen, nụ cười tươi rói của hắn lại trở nên vô cùng rùng rợn.
Cười!
Sao hắn lại cười với ta?
Trong nháy mắt, một chưởng của Phù Nhàn đã lao tới.
Vậy nhưng, khoảnh khắc đòn đánh sắp lấy đi mạng sống của Triệu Bân, hắn đột nhiên biến mất, còn lão già áo đen ở đối diện bỗng xuất hiện ở chỗ đứng ban đầu của hắn, khuôn mặt của ông ta bàng hoàng, ngơ ngác.
Không sai, là Di Thiên Hoán Địa!
Bí pháp tuyệt vời của người âm, lúc quan trọng đúng là rất hữu dụng.
“Hay lắm!”
Thương Khung hô lớn, phấn chân vô cùng.
Tên nhóc này được đấy! Đúng là rất được! Không ngờ còn con bài này.
Bụp!
Máu bắn tung toé!
Lão già áo đen ngơ ngác, không kịp tránh đi cũng không kịp phản ứng, cứ thế ăn một chưởng của Phù Nhàn, hơn nữa còn bị đánh trực diện, cơ thể già vốn đã bị thương, giờ còn tiếp thêm một chưởng khiến cho máu thịt bay tứ tung. May là ông ta thuộc cảnh giới Thiên Võ, có nền tảng vững chắc, đổi lại là người khác sẽ bị đánh cho tắt thở luôn.
“Lão già, lên đường bình an!”
Triệu Bân dùng hồn ngự Long Uyên chém xuống một nhát.
Đôi mắt của lão già áo đen trợn trừng, đồng tử co lại, định để Phù Nhàn cứu mình nhưng không kịp, định tránh đi nhưng dường như có một sức mạnh vô hình trói ông ta lại, chắc chắn đó là tác phẩm của Triệu Bân – thuật trói buộc, khiến cho lão già áo đen không thể nhúc nhích. Tuy nó chỉ có tác dụng trong chốc lát nhưng đủ để Long Uyên chém chết ông ta. Nhát kiếm chém thẳng xuống đầu lão già áo đen, đầu ông ta vỡ vụn như quả dưa hấu bị đập vỡ, đôi mắt lão già áo đen trở nên ảo não! Ông ta từng đứng trên đỉnh cao, từng là Thiên Võ mà bị huỷ diệt như này đúng là không khỏi mất mặt.
Khụ!
Triệu Bân ho ra máu, cuối cùng cũng thở phào được một hơi!