"Cảnh giới Thiên Võ không phải không thể tham chiến sao?", Triệu Bân đốt lá bùa truyền tin.
"Ngươi vẫn chưa hiểu chiến tranh rồi", Ma Tử ngồi xuống nói: "Bất luận vương triều nào xảy ra chiến tranh thì chắc chắn sẽ phân ra hai chiến trường, một chiến trường bình thường cùng một chiến trường Thiên Võ. Lấy Đại Hạ và Đại Nguyên làm ví dụ, một khi chiến tranh bắt đầu thì cường giả Thiên Võ của hai quốc gia phải lên chiến trường Thiên Võ, số lượng bao nhiêu cũng không quan trọng nhưng chắc chắn phải có người tọa trấn ở đó".
Nếu như không có cường giả Thiên Võ Đại Nguyên tham chiến trên chiến trường Thiên Võ thì sao?
"Không tham chiến cũng được mà bị đánh diệt cũng được, chỉ cần trên chiến trường Thiên Võ không có cường giả Thiên Võ Đại Nguyên tọa trấn thì cường giả Thiên Võ Đại Hạ cũng không cần tiếp tục tuân theo quy tắc cường giả Thiên Võ không được tham chiến trên chiến trường bình thường mà hoàn toàn có thể tham dự vào chiến trường bình thường. Bất luận là biên quan hay Đế Đô, bọn họ muốn đánh thế nào thì đánh".
“Thì ra là như vậy!”, Triệu Bân lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ.
"Ngươi cho rằng cường giả Thiên Võ đến chiến trường Thiên Võ là là bắt buộc phải đánh nhau hay sao?", Ma Tử cười nói: "Nói không chừng bọn họ lên đó chỉ để uống trà nói chuyện phiếm, cho dù có đánh hay không thì cũng phải còn lại một người tọa trấn, cho dù muốn đánh thì cũng ít có người liều mạng, một khi toàn bộ cường giả Thiên Võ táng thân thì cũng sẽ có thể dẫn đến kết cục diệt quốc, cho dù Đại Hạ không thôn tính bọn họ thì các vương triều khác cũng sẽ làm như vậy, đây cũng là một trong những lý do vì sao các vương triều khác không dám tử chiến với Đại Hạ, đặc biệt là những quốc gia chỉ có một, hai cường giả Thiên Võ thì càng cẩn thận hơn".
"Ta đã hiểu".
Triệu Bân tặc lưỡi thổn thức, chẳng trách Long Dương dám làm như thế.
Bọn họ đã có 12 cường giả Thiên Võ tọa trấn, các vương triều lớn chắc chắn không dám làm xằng làm bậy, đối với Đại Hạ lúc này mà nói, các quốc gia có cường giả Thiên Võ tọa trấn trên chiến trường Thiên Võ hay không cũng không quan trọng, bởi vì bọn họ hoàn toàn có khả năng sát diệt tất cả.
Còn những quốc gia không có cường giả Thiên Võ tọa trấn lúc này chỉ như những con cừu non chờ bị giết thịt.
Long Dương làm vậy cũng xem như đã để lại chút mặt mũi cho các quốc gia đó, nếu đổi lại là Long Chiến thì nhất định ngay cả năm trăm người cũng sẽ không lưu lại mà rút về toàn bộ, dám gây hấn với Đại Hạ thì mười hai cường giả Thiên Võ sẽ dạy cho các ngươi cách làm người đàng hoàng!
Ầm!
Trong lúc bọn họ đang nói chuyện thì đã nghe trong thành Thiên Thu truyền ra tiếng nổ vang.
Hai người đồng loạt liếc mắt nhìn vào thành.
Lọt vào trong tầm mắt của bọn họ lúc này chính là một dị tượng. Có một người khác lại thăng cấp lên cảnh giới Thiên Võ.
"Tử Linh tiền bối?", Ma Tử bất giác đứng dậy.
“Đúng vậy”, Triệu Bân nhìn thấy rất rõ ràng, người coi giữ mộ vua Âm Nguyệt cuối cùng đã thăng cấp.
Mây đen dầy đặc.
Lôi điện vần vũ.
Bầu trời trong xanh đã trở nên tối đen.
Với thiên phú cùng nội tình của Tử Linh thì sao có thể không tạo ra thiên kiếp?
Cô ta cũng rất nhạy bén, ngay lập tức chạy ra khỏi thành Thiên Thu và núi Bất Tử.
Triệu Bân cũng chạy xuống núi theo cô ta.