Nếu hai người thành một đôi thì lại càng hoàn hảo hơn nữa.
Mệnh lệnh của Dương Huyền Tông lan truyền nhanh chóng.
Nếu có ai phản đối thì cũng chỉ có ba người Quỷ Minh.
Tất nhiên có phản đối cũng vô ích vì chẳng có lý do gì.
Trong số thế hệ trẻ không tìm được ai có thể sánh được với Cơ Ngân, ba người mạnh nhất, một là Long Phi đang ngủ say, hai là Ân Minh đã bị phế, còn lại ai có thể so sánh với Cơ Ngân!
Nói đến Ân Minh thì ba người lại cảm thấy hết sức tức giận.
Nếu như hắn ta diệt được Cơ Ngân thì bọn họ đã đẩy hắn ta lên làm Thánh tử rồi.
Chuyện này bọn họ đã trù tính từ lâu.
Chỉ có quỷ mới biết Ân Minh lại bị đánh bại khiến cho một kế hoạch tốt bị phá hỏng.
Trong rừng trúc tím, Triệu Bân khoanh chân ngồi, dáng vẻ uy nghiêm.
Trong trận chiến với Ân Minh hắn đã bị thương rất nặng, phần lớn đều là nội thương. Hắn đã dùng lực quá lớn, thể chất bị giáng một đòn nghiêm trọng, rất lâu mới có thể khôi phục lại.
Thời gian lặng lẽ trôi qua, chẳng mấy chốc mà ánh sao đã sáng đầy trời.
Nhưng đêm nay rất không bình yên.
Ở Thiên Tông, nơi nào có người là nơi đó vang lên tiếng bàn tán xôn xao.
Ở Đế Đô, khắp các tòa thành cổ cũng hết sức náo nhiệt, tất cả đều đang bàn tán về sự việc xảy ra ngày hôm nay.
Chiến công của Cơ Ngân liên tục được nhắc đến.
"Kỳ Lân?"
Quỷ Minh, Vô Mi lão đạo cùng U Tuyền lão tổ đều cả kinh.
Biểu hiện của cả ba cũng nhất quán một cách đáng ngạc nhiên, ánh mắt tràn đầy tham lam.
Cửu Vĩ Tiên Hồ, Thái Thượng Hung Hổ cùng Rắn tám đầu không thể nào so sánh được với Kỳ Lân, đó chính là Thánh thú hàng thật giá thật, đừng nói là thế nhân, ngay cả ba cường giả Thiên Võ như bọn họ cũng chưa từng được gặp qua.
Nếu như có thể cướp đoạt được nó thì đúng là nghịch thiên tạo hóa.
"Kỳ Lân?"
Tám vương triêu lớn nghe tin thì cũng cả kinh không kém, tất cả đều khiếp sợ chiến lực của Cơ Ngân, cũng kinh hãi trước cơ duyên nghịch thiên của Cơ Ngân, không ngờ hắn lại đào đâu ra được một con Kỳ Lân rồi trở thành ký chủ của nó.
"Đánh!"
"Đánh cho ta!"
Vào ban đêm, tất cả các vương triều lớn đều có lệnh truyền xuống.
Ngay lập tức, quân đội hùng hậu đã tràn ra tiền tuyến.
Trận chiến lần này không chỉ để thâu tóm Đại Hạ mà còn để tiêu diệt Cơ Ngân và cướp lấy Thánh thú Kỳ Lân.
Tám vương triều lớn tăng quân, chiến sự tại tất cả các biên quan của Đại Hạ đều trở nên hết sức khẩn cấp.
Triệu Bân ngồi tĩnh tu ba ngày.
Đến ngày thứ tư mới thấy hắn mở mắt ra, thương thế đã hồi phục không ít.
Hắn nội thị đan hải, tiểu Kỳ Lân đang nằm ngủ an tường dưới gốc cây thần tạo hóa, nó đã bộc phát ra rất nhiều năng lượng cho nên vẫn còn trong trạng thái suy yếu, trong thời gian ngắn không thể tiếp tục trợ chiến cho hắn nữa.
"Đa tạ".
Triệu Bân nói lời cảm tạ từ tận linh hồn.
Nếu như không có tiểu Kỳ Lân trợ chiến thì hắn chắc chắn đã chết.
Đúng là tai họa đi luôn kèm với cơ duyên.
Vào thời khắc sinh tử, tiểu Kỳ Lân đã thức tỉnh được sức mạnh của mình.
Trạng thái Kỳ Lân hóa quả nhiên bá thiên tuyệt địa.