Không ai có thể đưa ra đáp án.
Chỉ biết thiên kiếp này vô cùng đồ sộ, nghe tiếng sấm thôi là đã run sợ rồi.
Đêm ở Đông Hải đã không còn tĩnh lặng, quá nhiều người bị đánh thức, cũng có rất đông người tụ tập, đông như mắc cửi. Tai nghe thấy tiếng sấm nhưng mắt lại không thấy sét, khoảng cách quá xa nhưng có cảm giác như rất gần. Cẩn thận nghe ngóng, người ta có thể nghe ra những âm thanh rên rỉ khiến người ta vô thức cho rằng đó là thiên kiếp đến từ Suối Vàng - Cửu U, tai kiếp lệ quỷ vô tận biến thành tro bụi.
“Đáng chết!”
“Ngươi đáng chết!”
Ở biển Vô Danh hỗn loạn, ba Thi Tổ tức giận ngập trời.
Đây là tổ địa của Thi tộc bọn họ, là thế giới không gian, được che giấu qua năm tháng nhưng nay lại gặp phải thiên kiếp, bị bổ tới mức tan nát. Với đạo hạnh của họ thì hoàn toàn không thể khôi phục được nó, những cường giả đã phủ bụi như họ cũng cần tích lũy từng chút thực lực trong thời gian dài, mà toàn bộ đã bị hủy hoại chỉ trong tích tắc vào ngày hôm nay.
Đoàng!
Đáp lại họ là tiếng sấm chấn động trời xanh.
Triệu Bân vẫn chiến đấu hăng hái, cả người đẫm máu, hắn xông được tới tận đây thì cũng đã bị thiên kiếp bổ chẳng còn ra hình người. Từ lúc kiếp thần thú giáng xuống, tình hình đã nằm ngoài tầm kiểm soát của hắn, phạm vi lôi kiếp vượt qua dự đoán của hắn. Uy lực lôi kiếp cũng đổi mới mức độ sợ hãi của hắn, nó mạnh hơn kiếp thánh thú trước rất nhiều.
Nếu kiếp cứ bổ như vậy, nơi này sẽ hoàn toàn hủy hoại.
Nhìn quanh bốn phương tám hướng cũng đã có điềm báo trước điều này.
Nhiều khe không gian được tạo ra từng những cú bổ của sét, không gian sụp đổ không biết bao nhiêu rồi.
Sấm sét tàn phá bừa bãi.
Sóng biển cuộn trào.
Càn khôn hỗn loạn.
Cũng khó trách được khi ba Thi Tổ giận tới mức lộn ruột như thế, chẳng ai ngờ một tiểu bối Chuẩn Thiên lại có thể tạo thành tình thế khủng bố như vậy. Thiên kiếp cấp bậc thần thú đã từng bước đẩy thế giới không gian này tới rìa bờ vực hủy diệt, thực lực của Thi tộc cũng tan tành theo đó.
Thứ nên tới thì vẫn tới thôi.
Kèm theo một tiếng nổ vang, không gian sụp đổ, nó như tấm gương, hứng chịu lôi điện từ thiên kiếp, nổ thành từng mảnh nhỏ. Người trong thế giới không gian, bao gồm cả người Thi tộc, cả đến Thi Tổ, cường giả Đại Hạ, từng người từng người một đều bị không gian cuốn ra xung quanh.
“Triệu Bân...”
Có thể nghe thấy giọng nói khàn khàn của Long Phi, rồi nó lại bị tiếng sấm bao phủ.
Cô ta cũng không có may mắn thoát được, bị không gian cuốn đi mất biệt. Từ đầu tới cuối, cô ta luôn che chở Ma hậu, mà cũng may có cô ta bảo vệ, bằng không Ma hậu đã sớm hôn mê kia bị từng khe nứt cắt thành vụn rồi.
Lời kêu gọi của cô ta lại không có được sự hồi đáp.