Những kẻ chạy đến sau nhìn thấy cảnh này thì vội vàng dừng lại, không ngờ kẻ đột nhập vào bảo khố lại còn mang theo vũ khí chiến tranh.
"Triệu tập cường giả trở về chờ ở cổng động".
Cường giả Huyết Y Môn không hề ngốc, ngay lập tức nhận ra đây là chiêu dương đông kích tây.
Bọn chúng cũng đã nhận ra mục tiêu thực sự của kẻ đột nhập chính là bảo khố của Huyết Y Môn.
"Đáng chết".
Đám cường giả Huyết Y Môn vừa chạy ra ngoài tường thành nghênh địch đã ngay lập tức quay lại tòa phủ đệ này.
Triệu Bân không hề để ý tới bọn chúng, hắn lướt nhanh qua toàn bộ bảo khố như một tia chớp để tìm Bát Bộ Phù Đồ, thuận tiện còn càn quét hết bảo vật trong bảo khố, bất cứ chỗ nào bị hắn sờ vào đều trở nên sạch sẽ, chẳng còn vàng bạc tài bảo hay binh khí ngọc thạch, tất cả đều bị thu vào chiếc nhẫn ma, những thứ có thể lấy đi hắn đều tuyệt đối không để lại.
"Không có sao?"
Hắn càn quét hơn phân nửa địa cung cũng không nhìn thấy cái hộp sắt nào.
Thật chẳng có nghĩa lý gì.
Hắn vì Bát Bộ Phù Đồ nên mới đến đây, cuối cùng lại không tìm được.
Hửm?
Đi tới một chỗ, hắn đột nhiên ngừng lại rồi đưa mắt nhìn xuống.
Hắn đã xem thường địa cung này, bên dưới địa cung lại còn có càn khôn.
Một lần nữa, hắn lại lấy ra cây đàn đá đập xuống đất.
Ầm!
Mặt đất cứng rắn ngay lập tức bị khoét ra một lỗ thủng.
Triệu Bân nhảy vào trong, lọt vào trong tầm mắt của hắn là một tòa tế đàn, bên trên có một hộp sắt.
"Nó thuộc về ta".
Triệu Bân vươn tay ra muốn lấy chiếc hộp sắt.
Nhưng bởi vì hắn đã dùng lực động đến cấm chế cho nên cũng ảnh hưởng đến tế đàn nơi đặt Bát Bộ Phù Đồ, tòa tế đàn ngay lập tức ong ong chấn động, từng đạo bí văn cổ xưa liên tục hiển hóa, sau đó ngay lập tức lại có một tia máu bắn ra.
Phụt!
Triệu Bân bất ngờ không kịp phòng, ngay lập tức bị chém đứt một cánh tay.
Cũng may là chỉ có cánh tay trúng chiêu, tia máu kia chỉ cần lệch qua vài tấc thì thân thể của hắn đã bị chém nát, bởi vì đây là cấm chế cấp Tiên vô cùng uy lực, một khi hộp sắt rời khỏi tế đàn thì cấm chế sẽ bị kích hoạt.
Keng!
Chỉ trong chớp mắt một tia máu thứ hai đã bắn ra.
Triệu Bân trốn đi nhanh như chớp.
"Ai?"