Mục lục
Vô thượng Luân hồi chi môn - Triệu Bân (Truyện full tác giả: Bân Bân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Bọn họ là những người đồng bệnh tương liên, ai cũng có một câu chuyện xưa khó giãi bày, đều có một người quan trọng với bản thân bị giam giữ trong hình tháp, mà bọn họ cũng chỉ dám ở tầng cao nhất của thanh lâu mà nhìn trộm vào hình tháp. Ông ta không tố giác Triệu Bân, Triệu Bân cũng không tố giác ông ta bởi vì bọn họ đều biết tâm trạng của đối phương, làm sao bọn họ có thể nhẫn tâm làm ra chuyện đó được?  

 

“Tiền bối, thật là trùng hợp!”, Triệu Bân lên tiếng chào hỏi.  

 

"Thời buổi rối ren, ngươi nên sớm quay về tông môn đi", người đàn ông trung niên cụt một tay khàn giọng nói.  

 

Vừa dứt lời thì ông ta cũng đi càng lúc càng xa.  

 

Cũng không biết là vô tình hay cố ý mà từ trong ống tay áo của người đàn ông trung niên cụt một tay bỗng bay ra một tờ giấy. Triệu Bân bắt lấy tờ giấy thì nhìn thấy trên tờ giấy có viết một dòng chữ: thánh nữ Ma gia... thung lũng Cửu Long.  

 

Triệu Bân thấy vậy thì liền cau mày nhìn về phía người đàn ông trung niên cụt một tay.  

 

Người đàn ông đến từ trấn ma ti này đang nhắc nhở hắn sao? Ông ta đang nhắc nhở cho hắn biết rằng Phượng Vũ đang ở thung lũng Cửu Long? Đây là ý gì? Trấn ma ti cùng với người của Ma gia phải là đối thủ một mất một còn mới đúng chứ? Nếu như ông ta có thể bắt giữ thánh nữ Ma gia thì còn gì bằng! Hắn chắc chắn người đàn ông trung niên cụt một tay biết rõ điều đó, nhưng ông ta lại không bắt giữ thánh nữ Ma gia mà còn đem tin tức này truyền cho hắn biết, chuyện này khiến cho hắn không thể nào hiểu được.  

 

Chẳng lẽ người đàn ông trung niên cụt một tay này biết hắn có quan hệ với Ma gia?  

 

Phỏng đoán này rất hợp lý.  

 

 

 

Phỏng đoán này hoàn toàn đúng.  

 

Làm thế nào mà người đàn ông trung niên cụt một tay biết được? Tất nhiên cũng là do phỏng đoán.  

 

Tại tầng cao nhất của thanh lâu đêm đó, Triệu Bân đến trước, ông ta đến sau, trong lúc Triệu Bân đang tập trung nhìn trộm hình tháp thì ông ta cũng đang chăm chú nhìn Triệu Bân. Ông ta đã ước tính chiều cao của Triệu Bân, ước tính góc độ mà Triệu Bân nhìn về phía hình tháp, cho nên cũng không khó để đoán ra Triệu Bân đang nhìn vào tầng chín của hình tháp, nói trắng ra thì ông ta cũng đã biết Triệu Bân đang nhìn Đan Phượng Phù Dung. Ông ta biết rõ quan hệ giữa Đan Phượng Phù Dung và Triệu gia, chuyện Ma gia phái người tới cướp tù nhân Triệu gia thì sau đó ông ta cũng biết.  

 

Tóm lại, ông ta đã đoán Cơ Ngân và Ma gia chắc chắn phải có quan hệ rất mật thiết, có lẽ còn là liên minh, ông ta còn nghi ngờ Cơ Ngân chính là Triệu Bân, nếu không thì tại sao hắn lại đi nhìn trộm Đan Phượng Phù Dung, hơn nữa hai mắt lại còn rưng rưng? Nếu như không có tình cảm sâu đậm thì làm sao con người ta có thể đau lòng đến rơi lệ được?  

 

Đối với chuyện này thì ông ta cũng không khác gì hắn.  

 

Xem đi! Những người ít nói đều rất giỏi quan sát.  

 

Giống như vị này vậy, tuy chỉ là phỏng đoán nhưng lại không sai đi đâu được.  

 

Về phần Phượng Vũ, ông ta đã vô tình phát hiện được tung tích của cô ta, chỉ là ông ta vẫn chưa đụng tới mà thôi. Cho tới nay ông ta vẫn chưa báo lại chuyện này cho trấn ma ti cùng hoàng ảnh vệ biết, đối với ông ta mà nói thì chẳng có điều gì quan trọng bằng người thân của ông ta đang bị giam giữ ở hình tháp, nay ông ta lại trùng hợp gặp được một kẻ đồng bệnh tương liên giống như Triệu Bân thì bất giác lại muốn thuận nước đẩy thuyền.  

 

"Đa tạ tiền bối".  

 

Triệu Bân thầm nghĩ trong lòng sau đó liền quay người rời đi. Đi được một đoạn thì hắn còn không quên ngoái đầu lại nhìn người đàn ông trung niên cụt một tay.  

 

Nếu như có thể tìm được Phượng Vũ thì phần ân tình này hắn chắc chắn sẽ ghi nhớ.  

 

Quác!  

 

Đại Bằng dang rộng đôi cánh, bay thẳng đến một hướng khác.  

 

Triệu Bân chưa bao giờ tới thung lũng Cửu Long nhưng nhìn bản đồ thì hắn cũng thấy có đánh dấu vị trí của nó. Thung lũng Cửu Long có vẻ hơi xa so với núi Bất Tử, hắn chỉ mong Phượng Vũ vẫn còn ở đó.  

 

"Trong ngọn núi này có một tòa địa cung, tòa địa cung đó chính là hang ổ của 'bạn cũ' của ngươi", khi đi ngang qua một ngọn núi thì Nguyệt Thần lại đột nhiên nói, tuy cô ta đã nhắm mắt ngủ nhưng vẫn không quên cảm nhận tình hình chung quanh. Cho dù bình thường tính tình của Nguyệt Thần không tốt lắm nhưng vào những thời khắc mấu chốt thì cô ta vẫn rất đáng tin cậy. Thật sự khi cô ta không bày trò hại người thì cũng rất... đáng yêu.  

 

"Bạn cũ sao?"  



"Hang ổ?" 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK