Mục lục
Vô thượng Luân hồi chi môn - Triệu Bân (Truyện full tác giả: Bân Bân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Mặc dù thế lực tứ phương đã yên lặng nhưng chỗ nào còn có người là chỗ đó còn có những tiếng bàn tán xôn xao vang lên, bọn họ đang bàn tán về Thánh tử Thiên Tông, một thiên tài như vậy lại chôn thân ở cấm địa thật sự khiến cho người ta tiếc nuối.  

 

Vì thế.  

 

Trong mấy ngày qua vẫn có không ít người chạy đến cấm địa Biển Chết.  

 

Còn có không ít lão tiền bối cầm bầu rượu chạy đến cấm địa tế bái vong linh.  

 

Tất nhiên kẻ thù kéo tới cũng không ít.  

 

Bọn chúng không kiêng nể gì, cứ đứng phía trước cấm địa Biển Chết thoải mái cười lớn rồi mắng chửi liên hồi.  

 

"A... hắt xì hơi!"  

 

Bên dưới địa cung, Triệu Bân lại hắt xì một cái.  

 

Sao lại nói là "lại"?  

 

Bởi vì chỉ trong một đêm thì hắn đã hắt xì liên tục hơn 10 lần rồi.  

 

Theo Thương Khung thấy thì tên nhóc này chắc chắn được rất nhiều người "nhung nhớ" hỏi thăm.  

 

"Làm cách nào để tiến vào?", Triệu Bân ngồi xổm phía trước tế đàn quan sát.  

 

"Lối vào tất nhiên có bí văn che lấp".  

 

Thương Khung nhàn nhạt nói rồi cũng bước lại phía trước tế đàn.  

 

Trong hình dáng thây khô này ông ta vốn không thể đứng vững.  

 

Nhưng Triệu Bân rất nhạy bén, hắn đã hóa ra hai phân thân, một trái một phải đỡ lấy Thương Khung. Đối với Tiên trận thì Triệu Bân chỉ là một tên gà mờ, muốn bước vào động phủ Tiên gia thì hắn vẫn còn phải nhờ tới tiền bối giúp đỡ.  

 

Đáng tiếc, Thương Khung cũng chỉ là một kẻ gà mờ.  

 

Hai gà mờ đứng trước tế đàn lẩm bẩm đến hơn nửa đêm mà cũng không nghiên cứu ra được manh mối gì.  

 

Độn thổ hay xuyên tường đều không có tác dụng, chỉ có thể mở cửa mới vào được.  

 

“Dù sao ông cũng là Ma tướng thứ sáu dưới trướng Ma quân, sao ông lại không thông hiểu trận pháp chứ?”, Triệu Bân liếc mắt nhìn Thương Khung hỏi. Vậy trước đó ông đã nhìn ra sơ hở của Tiên trận tru sát như thế nào mà có thể lôi được ta xuống đây vậy?  

 

"Ta chỉ là một tia tàn hồn, trí nhớ không được đầy đủ", Thương Khung giải thích nghe rất hợp lý.  

 

Bầu không khí lại rơi vào trầm tư.  

 

Rõ ràng biết rằng bên dưới có một toà bảo tàng Tiên gia nhưng không thể nào vào được.  

 

"Viên gạch".  

 

Trong khi cả hai người còn đang lúng túng thì lại có một giọng nói vang lên.  

 

"Ai?"  

 

Triệu Bân nhướng mày, ngay lập tức lấy ra kiếm Long Uyên.  

 

Hắn đột nhiên thốt lên khiến cho Thương Khung cũng giật mình.  



"Ông không nghe thấy sao?", Triệu Bân ngập ngừng nhìn Thương Khung hỏi. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK