Mục lục
Vô thượng Luân hồi chi môn - Triệu Bân (Truyện full tác giả: Bân Bân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Ya ya!  

 

Kỳ Lân và Thanh Loan cũng xông tới, ánh mắt rạng rỡ.  

 

Chúng cũng bị kiềm chế, uy áp của Triệu Bân đánh thẳng vào linh hồn chúng.  

 

Đại Bằng thì hít sâu một hơi, chưa bao giờ khâm phục Triệu Bân như đêm nay.  

 

Thật lâu sau cũng không thấy Triệu Bân nói gì, hắn chỉ đứng trên lưng Đại Bằng, yên tĩnh ngắm nhìn bầu trời. Bây giờ nhìn thiên địa, mọi thứ trên thế gian dường như rõ ràng hơn trước rất nhiều, nhìn cũng sâu sắc hơn. Trong lúc tâm trí yên tĩnh như thế, hắn mơ hồ bắt được một thứ tên là… đạo.  

 

Vạn vật có linh.  

 

Vạn vật vì đạo.  

 

Còn lĩnh ngộ được bao nhiêu chân thành thì đều phải dựa vào bản lĩnh mỗi người.  

 

Oa!  

 

Tiếng gào của Đại Bằng cắt đứt dòng suy nghĩ của hắn.  

 

Triệu Bân thu mắt lại, nhìn thấy một nơi quen thuộc: Vân U Cốc.  

 

Lạc Hà thấy vậy thì không khỏi đỏ mặt, đây là nơi bọn họ triền miên ba ngày ba đêm chứ đâu.  

 

Triệu Bân ho khan, ký ức vẫn mới như in.  

 

Lúc ho khan, hắn vẫn không quên nhìn sang Nguyệt Thần.  

 

Cô nàng này chắc chắn cũng đã xem trực tiếp toàn bộ cảnh tượng.  

 

“Nó nâng cao tinh thần rồi đấy”.  

 

Nguyệt Thần chưa nói gì nhưng thần thái đã biểu lộ hết thảy.  

 

Vì thế, cô ta cũng tìm được một lí do cho bản thân, những ngày bị nguyền rủa cho không ngóc đầu lên được thì cũng phải tìm chút kích thích chứ! Tinh thần không phấn chấn thì sao chống đỡ được tấn công của nguyền rủa.  

 

“Có thấy cốc chủ Vân U Cốc không?”, Triệu Bân nhỏ giọng hỏi.  

 

“Không”, Nguyệt Thần lắc đầu, tưởng bà đây là vạn sự thông à?  

 

“Trong cốc này có còn sót lại một vài hình ảnh trước khi chết của cô ta, cô ta từng khắc một tượng gỗ giống hệt ta”, Triệu Bân lại hỏi, mong đợi vị thần này cho mình một lời giải thích hợp lý.  

 

Nguyệt Thần lại lắc đầu.  

 

Không phải cái gì thần cũng biết.  

 

“Vậy nắm đấm này của ta coi như lỡ tay nhé”, Triệu Bân lẩm bẩm.  

 

“Trong gương có tàn niệm của cô ta”, Nguyệt Thần chậm rãi nói.  

 

Triệu Bân nghe xong thì nhíu mày, tự biết tấm gương đó là chỉ cái gì.  

 

Trong Vân U Cốc có ba món bảo bối, một là Tử Hồn Châu, ngày xưa tan trong võ hồn của hắn, hai là Kỳ Lân Tiên Quả đã bị Tiểu Kỳ Lân nuốt, thứ ba chính là gương hoa đào bị Lạc Hà lấy đi.  

 

“Cho ta mượn gương hoa đào một chút”, Triệu Bân nhìn Lạc Hà.  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK