Mục lục
Vô thượng Luân hồi chi môn - Triệu Bân (Truyện full tác giả: Bân Bân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Chỉ mới có mấy ngày.  

 

Diệp gia chó táp phải ruồi hay sao mà ngon thế?  

 

Liên tục xuất hiện hai Thái Hư.  

 

Trước đó bọn họ hoàn toàn không hề hay biết.  

 

“Hai vị đường xa đến đây, không biết là có chuyện gì”, Diệp Thương nhìn hai người họ.  

 

“Tất nhiên là tới thăm Diệp huynh rồi”, Hầu Tế nói xong, thần thức cũng bắt đầu trải rộng, Diệp gia còn một Thái Hư nữa, chính là sư phụ Diệp Lan, sao lại không thấy xuất hiện, hay có thể nói là đã đi rồi, không còn ở Diệp gia nữa?  

 

“Phá hủy phủ đệ của ta, thế là thăm đó hả?”, Diệp Thương cười lạnh.  

 

“Cũng vì nhớ Diệp huynh quá nên có hơi nóng nảy, quên thu lại khí thế”, lão tổ Âm Tuyền ngoài cười nhưng trong không cười, cũng giống với Hầu Tế, lão ta đang tìm một cảnh giới Thái Hư khác, tại sao lại không thấy ai thế nhỉ?  

 

“Ta sẽ không ra ngoài, cho ông tức chết”.  

 

Triệu Bân cũng chơi nhây, trốn rất kỹ.  

 

Không xuất hiện chính là sự uy hiếp lớn nhất.  

 

Minh thương dễ tránh, nhưng hai tên đó vẫn phải cảnh giác đề phòng bị đánh lén, nói không chừng bất cẩn một lát thôi là đầu chuyển nhà rồi.   

 

Khỏi phải nói, hắn trốn không ra thế này thật sự khiến cho Hầu Tế và Âm Tuyền bó tay bó chân, nhất là sau lưng, cứ thấy nơi đó có gió lạnh thổi tới từng cơn.  

 

Diệp Thương và Diệp Phong vẫn bình tĩnh, nhưng bọn họ cũng đang tìm sư phụ của Lan nhi, ra đây dạo qua một vòng thôi! Cùng lắm thì làm trận ba đánh hai ấy mà.  

 

“Còn một đạo hữu nữa đâu?”, Hầu Tế cười.  

 

“Ông đoán xem”, Diệp Thương cũng là một lão cáo già, nụ cười ông ta không chỉ hiền lành mà còn hết sức sáng lạn!  

 

Nhưng cái ông ta gọi là sáng lạn đó, lọt vào mắt Hầu Tế và Ân Tuyền lại vô cùng rợn người, cười, tự dưng cười vui vẻ dữ vậy, đang muốn làm gì người ta hả?  

 

“Hây da…!”  

 

Tiếng của Triệu Bân, cộng với khí thế Thái Hư, có thể nói là leng keng hữu lực.  

 

Giọng nói đột ngột vang vọng, không chỉ mình Hầu Tế và Âm Tuyền, mà cả Diệp Thương với Diệp Phong cũng run vãi cả nước tiểu, cảnh giới Thái Hư còn như vậy, người Diệp gia lại khỏi phải bàn, tim hẫng mấy nhịp cũng không biết, chỉ có mình Diệp Lan che miệng cười trộm, Triệu Tử Long này trông đứng đắn là thế, không ngờ lại hài hước như vậy.  

 

“Giấu đầu lòi đuôi”.  

 

Hầu Tế và Âm Tuyền hừ lạnh, lại nhìn về phía núi giả, giọng nói mới phát ra từ nơi đó, hơi thở của cảnh giới Thái Hư cũng từ đó mà ra, tên cảnh giới Thái Hư bí ẩn kia đang trốn trong đó.  

 

“Mọi người cứ tán gẫu đi, lão phu đang chuẩn bị đại chiêu”, Triệu Bân thong thả nói.  

 

Lời vừa dứt, Hầu Tế và Âm Tuyền đều căng não, đại chiêu… Chiêu gì vậy trời.  

 

“Nào nào, lại đây uống chén trà rồi đi cũng không muộn”.  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK