Với sức mạnh đạt đỉnh Địa Tạng của hắn hiện giờ, dù là cao thủ đạt đỉnh Chuẩn Thiên hứng chịu cũng sẽ thương gân động cốt. Lão già một mắt chính là ví dụ tốt nhất, chân nguyên hộ thể vững chắc vỡ tan tành trong nháy mắt, xương cốt già nua trong cơ thể cũng kêu lên răng rắc, lão ta phun một búng máu cao hơn hai trượng.
Bao nhiêu năm rồi chưa được đau đớn đến vậy.
“Đi nào!”
Triệu Bân nhún gối, quăng lão già một mắt văng lên trời.
Sau đó, hắn còn dùng Tru Tiên quyết đuổi theo và chém lão ta.
Lão già một mắt chưa kịp tiếp đất, cũng chưa kịp khôi phục sự tỉnh táo đã bị Tru Tiên quyết chém chết tươi.
Vòng cung màu đỏ rực kia cực kỳ chói mắt dưới ánh trăng.
Hai kẻ phía trước chết rất buồn bực, kẻ này chết cũng không vui vẻ gì. Đường đường là cao thủ đạt đỉnh Chuẩn Thiên, căn cơ hùng hậu, đối diện với một tiểu bối Địa Tạng mà đến quân át chủ bài còn chưa kịp dùng đã bị tiễn lên đường xuống hoàng tuyền rồi.
“Tiền bối, vội vàng đi đâu thế?”
Sau khi tiêu diệt lão già một mắt, Triệu Bân lao vào khu rừng tối tăm, nhanh như cắt.
Giết được ba người, còn một người nữa.
Cũng chính là võ tu loại cảm nhận rất cao siêu kia.
Có kẻ này nhìn chằm chằm, hắn trốn đâu cũng không được, phải tiêu diệt thôi.
Đợi khi đuổi theo vào rừng, hắn mới nhìn rõ bóng dáng người đó, là một lão già lùn tịt, đầu cực kỳ to, trông như con quỷ đầu to ấy, toàn thân trùm kín áo đen như một bóng ma, đi lại giữa bóng tối mà chân tay vẫn cực kỳ nhanh nhẹn.
Soạt!
Lão già lùn xủn chạy trốn, chẳng buồn quay đầu lại.
Trời đất chứng giám, trước đó lão ta muốn lao ra trợ chiến đấy, nhưng vẫn chưa ra khỏi khu rừng thì ba đồng đội đã bị tiêu diệt rồi. Tốc độ bị hạ gục quá nhanh khiến lão ta không kịp trở tay, thế thì còn đánh đấm gì nữa, chạy thôi!
Xét về cảm nhận, lão ta có thiên phú rất độc đáo.
Nhưng xét về khả năng chiến đấu thì lão ta kém hơn hẳn.
“Cứu ta!”
Lão ta vừa trốn vừa gào thét.
Cũng khỏi cần lão ta gào thét, cả đống nhân lực cũng hiểu ý mà lao tới. Trước đó nơi này có động tĩnh, các cường giả ở xung quanh chỉ cần không bị mù đều có thể trông thấy. Bốn phương tám hướng toàn là nhân mã đen ngòm, tọa kỵ phi hành trên trời cũng đen thui một mảng.
“Cơ Ngân, hắn là Cơ Ngân của Thiên Tông!”
Tiếng gào của lão già lùn vang vọng khắp hòn đảo.
“Cơ… Ngân?”
Cường giả của Tiểu Nhật nghe thấy mà lập tức sững người.
Họ chắc chắn không nghe nhầm, lão già lùn đang hô tên của Thánh Tử Thiên Tông.
Thế nên nhiều người bỗng mờ mịt.
Cơ Ngân tới cứu Ma điện? Thế này là thế nào chứ.