Chỉ sau đó một giây là giọng của Ma Hậu: “Di chỉ Ma vực”.
“Di chỉ Ma vực?”
Ma Quân nghe được thì nhíu mày.
Đó là quê nhà của Ma vực, sau khi ông ta hồi sinh thì cũng đã tới đó nhưng không hề thấy dấu vết nào.
Hơn nữa Ma vực của ông ta có cấm chế khác ngoài hạn chế tu vi, nên người thường không thể chui vào được.
“Xem thường ngươi rồi”.
Ma Quân nói xong thì biến mất trong bóng tối.
Rõ ràng là Huyết Tôn đã từng đi qua di chỉ Ma vực, đúng là khéo chọn.
“Mau lên, mau lên!”
Đêm nay không hề yên bình.
Tứ đại nữ Thiên Võ hợp lực mở mắt thiên không, tìm ra cứ điểm của Huyết Ma, nhưng không phải chỉ có mấy nơi đó.
Cường giả thành Thiên Thu xuất hiện, chạy đi khắp nơi.
Còn có La Sinh Môn, sát thủ cấp chữ Thiên không nhận nhiệm vụ nữa, vì xử lý Huyết Ma chính là nhiệm vụ rồi.
Cảnh tượng khủng khiếp thế này thì sao có thể thiếu được Đại Hạ, Ngự Lâm Quân, Hoàng Ảnh Vệ, Thiên Tông và cường giả Hoàng tộc, ai cũng mạnh mẽ xuất kích, thật sự là chỉ đâu đánh đó.
Quan sát trời đất, sương máu ở khắp nơi.
Cẩn thận nghe còn có thể thấy những tiếng kêu rên thê lương.
Cứ điểm ẩn núp của Huyết Ma liên tục bị triệt phá.
“Khá khen cho một con mắt thiên không”.
Nương theo ánh sao, Hồng Uyên đứng trên tường thành Đế Đô, yên tĩnh ngẩng mặt lên nhìn tinh không.
Ma Quân dự đoán quả không sai, chỉ cần là cảnh giới có kinh nghiệm thì sẽ thấy mắt thiên không, Hồng Uyên được coi là một trong số đó. Ông ta là lão tổ của Đại Hạ, tuy là cảnh giới Thiên Võ nhưng cũng đã từng đi đến cảnh giới Tiên.
Nếu Hồng Uyên đã thấy thì Huyết Tôn cớ gì không thấy.
Lão ta đứng trên đỉnh núi u ám, cũng nhìn lên hư không, thấy đôi mắt to lớn mà hư ảo trên đó, lão ta vừa nhìn đã nhận ra đây là mắt thiên không.
Thật quái dị.
Bí pháp này hẳn là bị thất truyền từ lâu rồi mới phải chứ, thế mà vẫn được lưu truyền, khiến lão ta trở tay không kịp.
“Thú vị đấy”.
Một tiếng nói yếu ớt vang lên, truyền đến từ một gốc cây già bên cạnh Huyết Tôn. Sau đó, một gương mặt quỷ vặn vẹo xuất hiện, chính là Ân Trú. Lão ta cười đến là âm u, dù gì cũng có thực lực, nên lão ta cũng nhìn ra được mắt thiên không.
“Là kẻ nào làm phép?”, Huyết Tôn thản nhiên hỏi.
“Lão phu đã thôi diễn rồi, người làm phép đang ở núi Bất Tử”, Ân Trú cười yếu ớt.
“Núi Bất Tử?”
“Trong núi có một tòa thành cổ, nói đúng ra thì là một thế giới không gian”.
“Vậy thì phá hủy nó thôi”, Huyết Tôn hừ lạnh.
“Rất đúng ý ta”, Ân Trú cười, lộ ra hàm răng trắng ởn.
Hai người vô cùng ăn ý, đối phương liên tiếp xuất kích tứ phía, núi Bất Tử chắc chắn sẽ không có ai thủ vệ, là thời cơ tốt để đánh úp. Hai bọn họ kết hợp, với thực lực này thì có thể nắm chắc, cho dù đối phương có là bốn cảnh giới Thiên Võ đi nữa.