Mục lục
Vô thượng Luân hồi chi môn - Triệu Bân (Truyện full tác giả: Bân Bân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 
             Nói không bị tổn thương gì thì không chính xác.  

             Chỉ có điều tất cả những vết thương đầy máu me trên người Triệu Bân đã nhanh chóng lành lại hết.  

             Đấy là cảnh giới cực hạn!  

             Là trạng thái bá đạo nhất trên thế giới, không bị thương không chết, bất hủ bất diệt.  

             So với cảnh giới cực hạn thì Vạn Pháp Trường Sinh quyết chỉ là trò trẻ con.  

             “Lại đi nào!”  

             Thánh tử Huyết Y hét lớn lên.  

             Trong số những người có mặt ở đó thì cũng chỉ có hắn ta là hào hứng nhất.  

             Hắn ta vừa dứt lời, tất cả các nhân vật lớn đều vận dụng bí pháp.  

             Đánh một lần không giết được ngươi thì đánh thêm lần nữa!  

             Keng…  

             Đáp lại bọn họ là tiếng kiếm chói đến tận sâu trong linh hồn.  

             Đấy là Triệu Bân, hắn giống như một tia ma quang, lướt ngang qua người thánh tử Huyết Y.  

             Hắn vừa sượt qua, đầu của thánh tử Huyết Y liền rơi xuống đất.  

             Chậc!  

             Phe trung lập đứng bên ngoài thấy thế thì đều hít hơi ngược vào trong.  

             Không ai nhìn rõ!  

             Không ai nhìn rõ được Cơ Ngân đã ra tay như thế nào, chỉ thấy một tia ma quang lướt qua thôi.  

             Sau đó thì đầu của thánh tử Huyết Y đã lăn xuống.  

             Tốc độ đó phải nhanh đến chừng nào?  

             Phía kẻ thù của Triệu Bân cũng giật mình, bọn họ đứng khá gần nhưng cũng không nhìn thấy gì.  

             Ấm ức nhất vẫn là thánh tử Huyết Y!  

             Mặc dù đầu bị rơi xuống đất nhưng hắn ta vẫn còn giữ được ý thức trong vài giây, cái đầu lăn xuống rồi vẫn có thể nhìn thấy cơ thể của mình đang đứng đó, vẫn còn có thể nhìn thấy bóng lưng đầy ma tính của Triệu Bân.  

             Hắn ta đã bị tiêu diệt trong tích tắc nhưng lại không biết mình bị giết như thế nào.  

             Hắn ta có một giây ấm ức…  

             Và một giây hối hận!  

             Hối hận là bản thân không nên phấn khích quá đà, bản thân không nên chọc đến Cơ Ngân.  

             Giờ thì hay rồi, mất luôn cả mạng.  

             Ọc, ọc, ọc…  

             Chỉ trong một giây ngắn ngủi, máu tươi đã văng khắp nơi trong đám đông.  

             Triệu Bân đã đại khai sát giới, hắn như một tia sáng len lỏi trong đám đông. Chỗ nào hắn đi qua thì nhất định sẽ có người bị tiêu diệt, nếu không phải bị chém chết thì cũng là bị chặt đứt đầu, đến khi người tiếp theo bị giết thì cơ thể của bọn họ vẫn còn đứng đó quờ quạng, chưa kịp ngã xuống là đã bị ma sát của Triệu Bân nuốt chửng.  

             “Một người… một kiếm sao?”  

             Phe trung lập đứng bên ngoài đều tròn mắt, miệng tặc lưỡi.  

             Mạnh cỡ cô gái tóc xanh mà cũng phải đờ mặt ra.  

             Cơ Ngân hiện tại đã mạnh đến mức nào.  

             Phải biết rằng tất cả những người đó đều là những yêu nghiệt, là những nhân tài mũi nhọn được coi trọng trong thế hệ trẻ của các nước, nếu không phải là thiếu chủ gia tộc thì cũng là thánh tử nào đó. Tất cả đều là cảnh giới Địa Tạng, thực lực đều không tầm thường, không ngờ đều bị Cơ Ngân đưa đến Quỷ Môn Quan, mỗi người chỉ cần một kiếm.  

             A!  

             Tiếng hét thảm thiết liên tục vang lên.  

             Càng có nhiều người bị giết hơn, tất cả đều chết chỉ với một kiếm.  

             Triệu Bân khi đánh vào giữa đám đông, luôn chỉ giơ kiếm lên và chém xuống mà không có động tác nào khác.  

             Nhìn từ phía xa, hắn không giống như đang giết kẻ thù mà là đang chém dưa hấu.  

             Với hắn, tất cả những nhân vật đáng gờm đó đều trở thành dưa hấu!  

             Khi bị Triệu Bân tiếp cận thì đừng nói đến việc né tránh hay phòng bị, đến cả cơ hội thét lên cũng không có.  

             Cảnh tượng đâu chỉ có máu me mà còn rất hung tàn.  

             Đấy không phải là đại chiến mà là đơn phương đồ sát.  

             Đến cả sương mù ma khí đen ngòm cũng bị nhuộm đỏ.  

             “Sao lại mạnh đến như thế chứ?”  

             Thánh tử Ma sơn liên tục lùi về sau với ánh mắt đầy hoảng sợ.  

             Hắn ta lui một khoảng rồi quay đầu bỏ chạy.  

             “Không đường lên thiên đàng, bít cửa xuống địa ngục!”  

             Đó là câu đầu tiên mà Triệu Bân nói từ khi bắt đầu đại khai sát giới.  

             Hắn vẫn chưa dứt lời là đã lao đến như một bóng ma.  

             Giết!  

             Thánh tử Ma sơn lập tức quay lại, vung Ma Long kiếm lên, biến ra Ma Long Hải, bên trong biển còn có Ma Long gào thét, nó lập tức nuốt chửng Triệu Bân.  

             Nhưng có vẻ như tối nay, Ma Long Hải của hắn ta không phát huy được tác dụng, nó đã bị ma sát của Triệu Bân nuốt ngược trở lại, Ma Long bên trong cũng bị chém thành tro bụi.  

             “Cửu Thiên Ma Long Trảm!”  

             Thánh tử Ma sơn hét lớn lên, vung kiếm lên trời và chém xuống.  

             Triệu Bân không thèm nhìn, cũng không né tránh hay phòng ngự, để mặc cho kiếm đó chém mình ra thành hai nửa. Cùng lúc đó, máu của hắn lại chảy ngược vào lại trong cơ thể qua vết thương, cơ thể bị chém đứt cũng dính liền lại ngay lập tức.  

             Ánh mắt của thánh tử Ma sơn khá là kinh hãi.  

             Vẻ kinh hãi đó cũng là thứ cuối cùng mà hắn ta để lại cho thế giới này.  

             Vì Triệu Bân đã đánh đến, chém đứt đầu hắn ta chỉ bằng một kiếm.  

             Cơ thể của thánh tử Ma sơn vẫn chưa ngã xuống thì Triệu Bân đã lướt qua, không buồn liếc mắt, biểu cảm không giận, không lo cũng không hận. Về phần kiếm Long Uyên thì đã bị ma sát của hắn cuốn đi, chìm vào trong nhẫn ma.  

             “Đấy là thánh tử Ma sơn đấy!”  

             Phe trung lập ở bên ngoài đều nuốt nước bọt ừng ực.  

             Thánh tử của một mạch mà lại bị tiêu diệt trong tích tắc vậy sao?  

             Sau thánh tử Ma sơn là đến thánh tử Ma điện.  

             Hắn ta còn hoảng hơn cả thánh tử Ma Sơn, chạy được mười mấy trượng rồi.  

             “Ngươi chạy mà được à?”, Triệu Bân lạnh lùng nói.  

             “Ta liều với ngươi!”. Thánh tử Ma điện gào lên, Huyền Võ Hắc Ma giáp rách rưới bao bọc lấy cơ thể, hắn ta vận dụng toàn bộ chân nguyên, phục hồi đường vân bí ẩn khắc trên ma giáp, cố sức gia tăng khả năng phòng ngự.  

             Đáng tiếc cũng chẳng tới đâu!  

             Triệu Bân chém đứt Hắc Ma giáp chỉ với một cú.  

             Những người đứng xem đều thất kinh, đấy là Huyền Võ Hắc Ma giáp do chính Bất Diệt Ma Quân luyện ra, dù đã bị rách nát nhưng khả năng phòng ngự vẫn cực kỳ bá đạo, không ngờ lại bị chém rách chỉ với một kiếm.  

             A…  

             Thánh tử Ma điện hét lên thất thanh, Hắc Ma giáp bị rách, cơ thể của hắn ta cũng bị chém tan nát một nửa. Tên này liên tục lùi về sau, vẫn chưa ngã ngửa ra thì đã có một luồng ma sát ập vào mặt, nuốt chửng hắn ta và biến thành một vũng máu.  

             Còn Triệu Bân thì giẫm lên vũng máu đó và bước qua.  

             Keng!  

             Tiếng kiếm vang lên, một thanh kiếm đen dài và mỏng từ bên cạnh phóng đến, đấy là Tuyệt Diệt Nhất Kiếm.  

             Là người áo đen của La Sinh Môn.  

             Sát thủ của La Sinh Môn giỏi nhất ra đòn chí mạng.  

             Và chiêu đó của hắn ta cũng đã đánh trúng mục tiêu.  

             “Tốt!”  

             Người thứ nhất của tộc xác chết cười lớn, biến ra một cỗ quan tài ảo, phủ lên thân Triệu Bân.  

             Ầm!  

             Cỗ quan tài lập tức vỡ tan, Triệu Bân đã chém tan bằng một kiếm.  

             Người áo đen của La Sinh Môn rên lên khó chịu rồi bay ra ngoài.  

             Người thứ nhất của tộc xác chết cũng nôn ra máu, hai tay bị nổ tan nát. Hắn ta loạng choạng, liên tục lùi về sau, hai mắt lồi ra, đồng tử co lại. Không ngờ sau khi bị trúng kiếm chí mạng của sát thủ La Sinh Môn mà Cơ Ngân vẫn không hề hấn gì.  

             Người áo đen của La Sinh Môn cũng cảm thấy bất ngờ.  

             Triệu Bân không thèm nhìn hắn ta.  

             Nhưng từ trong khí huyết đang cuộn trào của hắn phóng ra một đống ma sát và chém từ trên trời xuống.  

             Người áo đen của La Sinh Môn tái mặt, quay đầu bỏ chạy.  

             Phụt!  

             Ma sát của Triệu Bân càng nhanh hơn, chém cả người và kiếm thành hai.  

             Vù!  

            

 

             

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK