Triệu Bân lấy ra bảo liên đăng, ngay lập tức tìm được sơ hở trong bí pháp không gian sau đó liền khoét ra một lổ thủng rồi nhảy ra ngoài. Vừa nhảy ra ngoài thì hắn đã thi triển thiên thủ đại la từ trên trời giáng xuống khiến cho Thượng Dương choáng váng đứng không vững, chân nguyên hộ thể bị phá nát, ngay cả xương cốt cũng nứt gãy hết cả.
"Ngươi... đáng chết".
Thượng Dương vô cùng tức giận, lão ta vốn là một lão già lại lập tức trở nên trẻ trung hơn, khí huyết càng thêm dồi dào, khí thế cũng đạt tới trạng thái đỉnh phong. Trên ấn đường của lão ta hiện lên bí văn, chính là bí văn đặc trưng của huyết mạch, có thể nói đó chính là một loại thiên phú huyết mạch, trong khoảng thời gian ngắn đã có thể khiến cho chiến lực bạo tăng.
Ầm!
Thân thể Thượng Dương run lên, ngay lập tức chấn diệt chưởng uy của Triệu Bân..
Từ trong cơ thể của lão ta bắn ra một tia sáng trắng bổ về phía Triệu Bân.
Keng!
Triệu Bân lập tức thi triển thuấn thân tuyệt sát, vừa tránh được tia sáng trắng vừa mạnh mẽ giết tới.
"Thuấn thân tuyệt sát vô dụng đối với lão phu", Thượng Dương hừ lạnh một tiếng, lão ta có thể đuổi kịp tốc độ thuấn thân, ngay lập tức trở mình đánh ra một chưởng nặng như núi.
Khí huyết của Triệu Bân dâng lên, hắn tung ra một quyền oanh tạc chưởng ấn khổng lồ.
Hám thiên huyền cực mạnh chẳng những phá được chưởng ấn mà còn chấn Thượng Dương chân nhân lảo đảo lui về phía sau. Lão ta còn chưa kịp đứng vững thì đã thấy Triệu Bân giết tới.
"Diệt".
Thượng Dương nghiến răng nghiến lợi, trong mắt hiện lên một tia chớp màu tím bắn ra ngoài.
Tia chớp màu tím bắn ra như sát kiếm đâm thẳng vào linh hồn của đối phương.
Triệu Bân không hề né tránh.
Vừa bị Thượng Dương đánh trúng thì hắn đã trả lại một tia sét khác cho Thượng Dương.
Hai luồng huyết quang hiện ra, võ hồn của Triệu Bân bị đả thương nhưng một cánh tay của Thượng Dương cũng gần như bị chặt đứt.
Soạt!
Thượng Dương dùng mũi chân đạp lên không trung, lao ra ngoài, bấm tay niệm ấn quyết.
Hư không rung lên từng hồi, một tòa tháp ảo ảnh lung linh xuất hiện. Triệu Bân vừa lao đến đã bị tòa tháp đổ xuống đầu, bên trong tháp có ngọn lửa đen ngòm cháy hừng hực, định hỏa thiêu Triệu Bân.
“Chỉ thế này mà cũng muốn nhốt ta sao?”
Triệu Bân hét lên vang dội, tung quyền đánh thủng một lỗ lớn trên bảo tháp.
Tuy bảo tháp rất vững chắc, chưa hề sụp đổ, nhưng Thượng Dương đã phải rên rỉ, liên tục lùi về sau, chắc hẳn là trúng phản phệ nặng nề lắm, khóe miệng lão ta rỉ máu tươi, đôi mắt già nua cũng lộ vẻ kinh ngạc.
“Ngươi… xứng đáng để lão phu dùng tới át chủ bài”.
Thượng Dương chân nhân hầm hừ rồi cố gắng đứng vững.