Mục lục
Vô thượng Luân hồi chi môn - Triệu Bân (Truyện full tác giả: Bân Bân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Nhưng có người lại không hiểu phong tình, trên đường đi chỉ liên tục liếc mắt nhìn tứ phương, chỉ một lòng một dạ muốn tìm đường thoát ra ngoài, chuyện này khiến cho Tú Nhi rất bực mình! Ở trong bầu không khí lãng mạn đến thế này mà ngươi không biết làm chuyện gì khác hay sao?  

 

Không lâu sau hai người đã tìm thấy một hòn đảo nhỏ khác.  

 

Đây là hòn đảo thứ hai mà bọn họ nhìn thấy kể từ khi bị mắc kẹt trong vùng biển này, hòn đảo này có vẻ lớn hơn đảo vô danh một vòng, thảm thực vật cũng tươi tốt hơn, linh khí nồng đậm nhưng không thấy bóng người.  

 

Bước đến trước một hồ nước Triệu Bân mới dừng lại, hắn bước lên một tảng đá lớn rồi lấy bầu rượu ra, sau khi liếc mắt nhìn trái nhìn phải thì cuối cùng lại ngước mắt nhìn  sao trời, muốn tìm manh mối thông qua tinh tượng.  

 

“Ta… muốn đi tắm ở đây”, Long Phi khẽ cười nói.  

 

"Hay là để ta tắm với công chúa?", Triệu Bân thản nhiên nói trong khi khi đang nhìn bầu trời đầy sao.  

 

"Được!"  

 

Khụ khụ!  

 

Xem đi! Đúng là chỉ được cái miệng, đến thời khắc mấu chốt lại lúng túng thở không ra hơi, còn bị sặc rượu đến mức chảy nước mắt.  

 

"Ta... đi chỗ khác đây".  

 

Triệu Bân ho khan một tiếng, hắn thật sự rời đi.  

 

Nguyệt Thần nhìn thấy cảnh này thì chẳng còn muốn đếm xỉa đến đồ nhi của mình nữa.  

 

"Ta cũng đâu có ăn thịt ngươi!"  

 

Long Phi liếc mắt một cái rồi nhẹ nhàng cởi y phục.  

 

Cô ta bỗng nhiên cảm thấy rất hụt hẫng, chẳng lẽ cô ta không đẹp sao? Hay là ngươi không có hứng thú với phụ nữ? Lúc cần đứng đắn thì người không đứng đắn, lúc không cần đứng đắn thì ngươi lại tự nhiên đứng đắn vậy!  

 

Tiếng tóe nước nhanh chóng vang lên.  

 

Hình ảnh mỹ nhân tắm rửa trong hồ nước thanh tĩnh lấp lánh quả nhiên cực kỳ tươi đẹp.  

 

Đáng tiếc người kia lại không biết quý trọng cơ hội, lúc quan trọng nhất thì lại bỏ chạy đến chỗ khác thưởng thức ánh trăng một mình.  

 

"Không đúng".  

 

Hắn lẩm bẩm, chỉ một mình hắn nghe thấy.  

 

Chuyện gì không đúng? Chính là hải vực này không đúng.  

 

Đây hẳn là một không gian thế giới lớn.  

 

Sở dĩ bọn họ không tìm được đường ra chính là bởi vì đây là không gian thế giới luôn di động với bọn họ, chỉ là bọn họ không cảm nhận được mà thôi.  

 

Nơi này có vẻ khá giống với đất Phật.  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK