Mục lục
Vô thượng Luân hồi chi môn - Triệu Bân (Truyện full tác giả: Bân Bân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Vãn bối đi qua Ma vực vô tình lấy được”, Triệu Bân đáp. Không chỉ có Bất Diệt chiến kích, ngay cả Ma Tâm kính, Huyền Vũ Hắc Ma giáp cùng Ma Long kiếm cũng đều ở trên người hắn, chẳng qua là hắn chưa lấy ra mà thôi.  

 

"Ngươi cùng Ma vực ta đúng là có duyên", Thương Khung cười nói.  

 

Nói chuyện được vài ba câu thì hai người lại rơi vào trầm mặc.  

 

Một người đang ôm chiến kích ngây ngốc ngẩn người.  

 

Một người đang đi vòng quanh tế đàn vò đầu bứt tai.  

 

Một lúc lâu sau Triệu Bân mới rời khỏi tế đàn, hắn lấy ra một bầu rượu, còn không quên đưa cho Thương Khung một bầu.  

 

Thương Khung nhận lấy bầu rượu, thèm thuồng hít hà.  

 

Bây giờ ông ta đang ở trong trạng thái thây khô, không thể uống được rượu.  

 

"Tiền bối, Ma quân cũng là một luyện đan sư phải không?", đang nhàm chán nên Triệu Bân lại tìm chuyện để nói.  

 

"Phải", Thương Khung nhẹ nhàng gật đầu.  

 

"Vậy Ma quân đã từng luyện đan Bất Tử chưa?", Triệu Bân ngập ngừng hỏi.  

 

"Vì muốn cứu sống Tiểu Cửu nên ngài ấy đã từng luyện ra nó", Thương Khung không hề giấu giếm.  

 

"Tiểu… Cửu?"  

 

"Ma tướng thứ chín: Phù Nhàn", khi Thương Khung nói ra cái tên này thì ánh mắt ông ta tràn đầy sự dịu dàng.  

 

"Không phải Ma quân luyện đan Bất Tử vì Ma hậu hay sao?", Triệu Bân sửng sốt hỏi, không ngờ lời đồn này cũng sai.  

 

"Ả ta xứng hay sao?"  

 

Nói đến Ma hậu, giọng nói của Thương Khung lại trở nên lạnh lùng hơn.  

 

Triệu Bân cười khổ một tiếng, tiền bối này chắc chắn rất hận Ma hậu, xem ra không thể nghe được hai chữ Ma hậu này nữa. Cuối cùng hắn đành phải vội vàng chuyển đề tài hỏi: “Ma quân có luyện ra đan Bất Tử hay không?”  

 

"Luyện ra", giọng của Thương Khung dịu đi một chút.  

 

Nguyệt Thần nghe thấy vậy thì liếc mắt nhìn ông ta, thứ mà Ma quân nhà ngươi luyện ra chỉ là đồ giả thôi!  

 

Cô ta không tin nhưng Triệu công tử thì tin! Hắn vừa nghe thấy vậy thì hai mắt đã sáng lên, không hổ là Ma quân, ngay cả đan Trường Sinh Bất Tử trong truyền thuyết mà ngài ấy cũng có thể luyện ra.  

 

"Phật thổ còn không?", lúc này Thương Khung lại hỏi thêm một câu.  

 

“Nói thật, cho tới nay cũng không ai biết Phật thổ ở đâu”, Triệu Bân ho khan nói.  

 

Thời gian đã trôi qua quá lâu, rất nhiều bí mật đều đã bị chôn vùi.  

 

Phật thổ lớn như vậy cũng đã sớm biến mất khỏi thế gian.  

 

Nhưng hắn tin rằng chỉ cần người đời còn hương khói không ngừng thì Phật thổ sẽ mãi mãi còn tồn tại, chẳng qua là do người đời không biết mà thôi. Bát Nhã chính là minh chứng tốt nhất cho vấn đề đó, cô ta nhất định biết Phật thổ đang nằm ở đâu.  

 

Bát Nhã biết thì vị trước mặt đây chắc chắn cũng sẽ biết.  

 

“Tây Hải”, dường như nhìn thấy được sự nghi hoặc của Triệu Bân, Thương Khung liền cho hắn đáp án.  

 

“Phía tây có biển sao?”, Triệu Bân thầm lẩm bẩm trong lòng, ít nhất thì phía tây Đại Hạ không có biển, có lẽ tám ngàn năm trước thì có, nhưng thế gian biến hóa thậm chí biển cả cũng có thể trở thành ruộng dâu.  

 

Ông!  

 

Trong lúc hắn đang suy nghĩ thì địa cung bên dưới lòng biển lại rung lên.  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK