Mục lục
Vô thượng Luân hồi chi môn - Triệu Bân (Truyện full tác giả: Bân Bân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Tài vật của hắn thuộc về Huyết Y Môn này!”, mụ già áo đỏ cười lạnh.  

 

“Thiên lôi, khí huyền hoàng và chân khí Thái Âm thì chúng ta nhận. Cộng thêm kiếm Long Uyên của Cơ Ngân, Cát gia muốn luôn!”, lão tổ Cát gia cũng không chần chờ, chạy từ xa để tới đây, không có được gì thì lão ta không chịu yên đâu.  

 

Ba nhà lại không hề đòi Kỳ Lân.  

 

Thánh thú này thì nhà Công Tôn chắc chắn không nhường.  

 

So ra, thánh thú Kỳ Lân là thịt, tài vật này nọ đều là cơm thừa canh cặn thôi.  

 

Họ cũng không tham, cơm thừa canh cặn là đủ, đâu thể nào bưng hết cả nồi thịt của người ta đi được.  

 

Chậc chậc chậc!  

 

Người đời nhìn mà thổn thức tặc lưỡi, thế này mới là nhân vật lớn chứ.  

 

Đổi lại là gia tộc bình thường thì ai dám ganh Công Tôn gia như thế.  

 

Sự tranh giành giữa các nhà lớn đúng là dứt khoát và trắng trợn.  

 

Hoặc là nhường.  

 

Không thì đánh.  

 

Tình hình chỗ này chính là thế đó!  

 

 

 

Sắc mặt của Công Tôn Hãn càng thêm khó coi, ánh mắt lộ vẻ hung hãn, thậm chí còn có phần dữ tợn thần sắc của các cường giả Công Tôn gia cũng không khác gì. Dạ dày của ba nhà này cũng không nhỏ, bị họ chia chác như thế, dường như chiến lợi phẩm của Cơ Ngân tới tay Công Tôn gia chỉ còn lại một con kỳ lân.  

 

“Ý của Công Tôn huynh thế nào?”, ba nhà mỉm cười nhìn Công Tôn Hãn.  

 

“Mở cửa thành”, Công Tôn Hãn hít một hơi thật sâu, nghiến răng nghiến lợi nói.  

 

Điều này đồng nghĩa với chấp thuận.  

 

Chấp thuận ba nhà kia tiến vào thành, cùng tìm kiếm Cơ Ngân.  

 

Sau đó họ sẽ chia chác chiến lợi phẩm như thỏa thuận trước đó.  

 

Không chấp thuận mà được à?  

 

Một chọi ba, Công Tôn gia của lão ta đâu có căn cơ vững mạnh đến vậy.  

 

“Thế mới đúng chứ!”  

 

Lão tổ Cát gia mỉm cười, lão ta là người đầu tiên sải bước, dẫn theo người nhà mình tiến vào thành Lạc Nhật. Đi cùng họ còn có Huyết Y Môn và Thi tộc, vì nếu đã tham gia ăn chia chiến lợi phẩm thì cũng phải tham gia tìm người. Cho dù không tìm thì cũng phải đợi ở trong thành, đề phòng Công Tôn gia giở trò.  

 

“Lão phu cũng muốn được chia phần”.  

 

Ở bên ngoài thành, không ít lão bối vuốt râu.  

 

Đa số họ coi câu này chỉ như lời nói nhảm.  

 

Muốn được chia phần cũng phải lấy ra được căn cơ xứng tầm, với cục diện như hiện nay, nếu không thuộc gia tộc siêu cấp thì đến cả tư cách tiến vào thành cũng không có. Dù cửa thành mở ra, ngươi dám đặt chân vào không?  

 

“Bao nhiêu đại tộc siêu cấp, chỉ có ba gia tộc này tới thôi à?”  

 

Trưởng lão Nhan gia lầm bầm, đảo mắt nhìn xung quanh.  



Nói về thực lực, Nhan gia có đủ tư cách tiến vào đó hưởng lợi lộc, thế nhưng bên phía gia tộc không có động tĩnh gì, càng không phái cường giả tới, chỉ dựa vào vài người họ mà cũng muốn nhận phần chiến lợi phẩm thì đúng là nằm mơ giữa ban ngày. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK