Triệu Bân và Long Phi lần lượt rời khỏi tiểu viện.
Hai người đi đến hoàng cung tìm Long Chiến, thấy Long Chiến đã cởi bỏ mũ giáp. Từ khi trở về từ biên quan thì ông ta rất mỏi mệt, chỉ muốn được ngâm mình trong nước ấm rồi đánh một giấc ngon lành.
Nhìn thấy Triệu Bân cùng Long Phi tới, Long Chiến liền nhướng mày.
Đã hơn nửa đêm mà hai người này còn chạy tới đây để tán gẫu hay sao?
"Bái kiến phụ hoàng".
"Không cần đa..."
"Mau xem thử đi".
Long Chiến còn chưa nói hết câu thì Long Phi đã kéo Triệu Bân lên phía trước, hành động vừa thô lỗ vừa khẩn trương, hoàng phi có thể nghĩ ra thì Long Phi cũng có thể nghĩ ra, đây nhất định là một âm mưu, như vậy thì phụ hoàng của cô ta cũng có thể đã trúng chiêu.
Long Chiến sững sờ, đây là tình huống gì vậy?
Triệu Bân không nhiều lời vô nghĩa, ngay lập tức truyền căn nguyên huyết mạch.
Thấy vậy Long Chiến vừa cả kinh vừa bối rối. Tên nhóc này lấy đâu ra huyết mạch đặc biệt, hơn nữa còn là loại huyết mạch bá đạo đến như vậy? Trước đó khi ông ta gặp Cơ Ngân thì hắn vẫn chưa có căn nguyên huyết mạch, không có ai giải thích cho ông ta hiểu, hiện giờ Long Phi cùng Triệu Bân cũng không có thời gian để giải thích.
“Thế nào?” Long Phi hỏi.
Triệu Bân không trả lời, chỉ khẽ gật đầu.
Không sai, bên trong cơ thể của hoàng đế cũng có chú ấn giống như hoàng phi và công chúa, chắc chắn là của cùng một kẻ gây ra, vừa gặp căn nguyên huyết mạch của hắn thì liền âm thầm cắn nuốt. Chú ấn này ẩn rất sâu, mặc dù hắn có Thiên Nhãn nhưng cũng không thể nhìn rõ manh mối.
"Ngươi đi đâu đó?", Long Chiến hỏi.
“Ta ra ngoài đi dạo một lát”, Triệu Bân xoay người liền biến mất.
Long Phi vẫn còn ở lại kể chuyện chú ấn cho Long Chiến nghe. Chuyện này khiến cho Long Chiến ngay lập tức tỉnh ngủ, không ngờ trong cơ thể của ông ta lại có chú ấn. Ông ta đường đường là hoàng đế Đại Hạ mà lại bị kẻ khác đâm sau lưng.
Triệu Bân đi thẳng ra khỏi cổng hoàng cung như một bóng ma.
Trên đường đi hắn đã gặp không ít người, có cung nữ thái giám cũng có thị vệ hoàng cung, gặp ai thì hắn cũng thử quan sát, hầu hết mọi người đều không có chú ấn trong người, chỉ có một số ít người có chú ấn nhưng đều là những người có thân phận cùng địa vị đặc biệt.
Hắn đi thẳng đến Linh Lung phủ.
Linh Lung hẳn là vừa tắm xong cho nên mái tóc vẫn còn ướt đẫm.
"Ồ, một vị khách hiếm hoi".
Linh Lung vừa nói vừa lau tóc.
Triệu công tử bước tới liền đặt lòng bàn tay lên bờ vai ngọc của cô ta.